Ngoài những bó hoa tươi, hoa sáp hay món quà thường thấy, dịp 20/10 năm nay, nhiều chị em còn được tặng những bó hoa đồ ăn có 1 – 0 – 2. Văn hóa Ẩm thực 20/10 năm nay có những bó hoa đẹp độc lạ khiến các 'tâm hồn ăn uống' mê mẩn và chỉ muốn ăn ngay lập tức
Bạn đang xem [CHAP 40&41] CHỈ MUỐN ĐỘC CHIẾM EM ! || Mê Đắm Truyện Channel tại https://dongphuctrunganh.com Xem thêm: P4: Song Thế Sủng Phi - Tập 20
Tình thân với cô có lẽ quá xa xỉ, cô chỉ mong bình an trôi qua cuộc sống này, mong họ cứ lơ cô đi cũng được, mong là chị nuôi đừng sỉ nhục, châm chọc cô nữa. Cuộc sống khốn khổ này cứ thế mà trôi, tới khi cô gặp anh. Lần đầu gặp nhau, Hàn Tử Đằng lại chiếm
Đọc truyện Luôn Có Người Điên Cuồng Cố Chấp Muốn Độc Chiếm Tôi miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng.
Lũ người ngoài hành tinh đã xâm lược chúng ta, duy trì mong muốn của con người, chúng ta - những cỗ máy - sẽ t đọc truyện Before Jugdement Day: Cuộc chiến cơ giới hóa lần hai được đăng bởi New-Horizon
cash. Giới thiệuLâm Hiểu Di chỉ là con gái nuôi của nhà họ Trương, có lẽ vì thế họ cũng không mặn mà, quan tâm gì cô thân với cô có lẽ quá xa xỉ, cô chỉ mong bình an trôi qua cuộc sống này, mong họ cứ lơ cô đi cũng được, mong là chị nuôi đừng sỉ nhục, châm chọc cô sống khốn khổ này cứ thế mà trôi, tới khi cô gặp đầu gặp nhau, Hàn Tử Đằng lại chiếm đoạt cô, cô thật sự đau đớn và thống hận anh, còn anh cũng nghĩ cô là một người chẳng tốt đẹp đã quá khổ sở rồi, cứ ngỡ sẽ được kết hôn với người mình yêu nhất nhưng không ngờ người ấy lại phản bội cô, đi yêu bạn thân của cô, lúc cô đau buồn tuyệt vọng, anh ta xuất hiện như một hoàng tử, nhưng anh là đang yêu cô thật lòng hay là lợi dụng cô đây?!
Editor Hàn Phong______________Du Dữu đang cố gắng chăm chỉ cho những năm sau năm 20 tuổi, cuối cùng từ như một thiếu niên cuối cùng đã tìm được bản thân, mang đầy nhớ mong cùng ước mơ, hướng đến cuộc sống trạch ngọt ngào…Kết quả còn chưa kịp nếm sự ngọt ngào của việc trạch, ngoẻo nhân Quá sức mà khi chết Du Dữu không cam lòng, hồn phách không tiêu tán, được hệ thống 451 vừa ý thu về, trở thành kí chủ, cho cậu một cơ hội thực hiện nguyện vọng, sống lại một kiện là cậu phải hoàn thành nhiệm vụ cảm hóa mà hệ thống sắp Dữu nghe xong, nghĩ thầm cái này khó à nha, mình là một người bình thường, không phải lão hòa thượng cũng chẳng phải cha xứ lại càng không phải thánh mẫu, hỏi lại “Cảm hóa ai? Cảm hóa như nào?”Hệ thống 451 “Nam chính yandere* trong một bộ truyện thuần ái, cậu phải yêu hắn, nghe theo hắn, từng bước từng bước cảm hóa…”*yandere là từ tiếng Nhật, được ghép từ 2 từ Yanderu 病んでる nghĩa là điên loạn và từ Deredere デレデレ nghĩa là yêu. Đây là một thuật ngữ trong truyện tranh manga, phim hoạt hình anime của Nhật dùng để chỉ tính cách của nhân vật nữ có tình yêu dành cho người mình yêu quá lớn, không có sự kiểm soát và dần biến chất. – theo Dữu “Chờ chút, nam chính gì cơ?”Hệ thống 451 “Nam chính yandere. Chính là kiểu bình thường có lòng chiếm hữu rất mạnh, rất dịu dàng rất quan tâm nhưng sẽ giam giữ cậu, không cho đi đâu cả, không cho gặp ai; chỉ cho phép cậu tốt với mình hắn ta, không thì sẽ hắc hóa, lực sát thương bỗng nhiên tăng mạnh,…”Du Dữu thốt ra một câu cmn*, trực tiếp cướp lời “Tui đồng ý!”*cmn nguyên văn ngọa tào 卧槽’, nhưng mình thấy câu cửa miệng dân mình hay là con mẹ nó cmn’ nên dùngChẳng phải mỗi ngày không ra khỏi cửa sao?Còn không cần gặp ai?Không thiếu ăn không thiếu mặc không thiếu tiền, mỗi ngày chỉ cần trạch trong nhà, muốn làm gì thì làm?Mặc dù biến thái, nhưng điều tên biến thái này muốn chuẩn xác là cuộc sống cậu ước mơ trước khi đột tử đó!Còn có cuộc sống nào thấm nhuần hạnh phúc hơn sao? Không có!Dường như thấy người này đang hiểu nhầm, hệ thống nhấn mạnh lại một lần nữa “Nhiệm vụ của cậu là phải cảm hóa hắn, thay đổi hắn. Để hắn ta từ một người siêu cấp đại biến thái thành một người đàn ông ấm áp bình thường. Cậu chắc chắn nhận nhiệm vụ à?”Du Dữu cực kì khí phách vỗ ngực “Tất nhiên chắc chắn rồi. Tui đổi ý thì chính là heo!”“Ầy, thế… chúc cậu thành công?” 451 cảm giác mông lung mà nói câu kết thúc, cảm thấy mình chuẩn bị bài thuyết phục dài như một bài tiểu luận đúng là vẽ chuyện “Bây giờ bắt đầu xuyên qua… mời kí chủ chú ý kiểm tra và nhận ký ức liên quan cùng kịch bản.”Du Dữu gật đầu, vui vẻ như một học sinh tiểu học chuẩn bị được đi du xuân, khiến hệ thống lại nghi ngờ về mức độ đáng tin của kí lời hệ thống thì cậu phải xuyên vào một bộ truyện cẩu huyết, thân phận là sinh viên mười tám tuổi, giới tính nam. Là một người trẻ tuổi, đẹp trai, có sức sống, nhân duyên tốt, cực kì mê người, là nhân vật thụ chính của bộ truyện người cần cậu cứu vớt, cảm hóa, lúc đầu áo mũ chỉnh tề lúc sau hóa cầm thú biến thái công, là nhân vật công chính. Đầu truyện là một vị tổng giám đốc thần bí giúp đỡ tiểu thụ đi lời của hệ thống thì Du Dữu cùng nhân vật thụ chính trùng tên họ, có duyên phận với nhau, kiểm tra độ phù hợp của linh hồn cao đến 99%, chắc chắn là kí chủ thích hợp thần bí tổng giám đốc, tên Thương Am, từ trung học đã bắt đầu giúp đỡ giấu tên cho cô nhi Du Dữu đang học tiểu học. Đến tận khi Du Dữu thuận lợi lên đến Đại học, hai người chỉ có gửi thư qua thư, Du Dữu luôn luôn gọi hắn là chú, trước khi gặp mặt đều đơn phương cho rằng chú Thương là một người đàn ông nhiều hơn mình ít nhất 20 tuổi. Trước khi thi đại học còn cực kì hiểu chuyện viết trong thư là sau khi lớn lên sẽ kiếm rất nhiều tiền, để cho chú Thương dưỡng Am cũng không cố ý làm rõ tuổi của mình, nói ra thực tế rằng mình lớn hơn cậu có vài tuổi. Trong suy nghĩ của hắn, Du Dữu mới mười mấy tuổi đang thiếu thốn tình thân cũng như tình thương của cha, đang thời điểm cần cảm giác an toàn, có một trưởng bối để nói ra lời trong lòng cũng là chuyện bản bắt đầu, Du Dữu vừa vào đại học, sau khi hoàn thành huấn luyện quân sự đã nhận được một món quà thành niên từ Thương Am một cái thoại không phải hãng đắt tiền, cũng không phải kiểu dáng mới nhất, thời thượng nhất; nhưng cũng không keo kiệt, lạc hậu mà là loại smartphone như những bạn học bình thường sẽ Dữu cực kì vui mừng, tiếp tục lật hộp quà thì phát hiện bên trong có một tờ giấy, ghi lại số điện thoại của chú Thương. Cậu cực kì vui, cầm điện thoại lên gọi qua nói cảm ơn, còn nói mình sẽ giành được học bổng để giảm gánh nặng cho tên Du Dữu viết trên giấy thì không sao, đến lúc gọi ra miệng thì sẽ có cảm giác như đang gọi nhũ danh, biệt danh vậy. Lại còn được phát ra từ miệng Thương Am với giọng trầm trầm, càng như là ai đó đang kề bên tai nói nhỏ, mang theo chút cảm giác cưng chiều như có như giờ Thương Am, trong lúc học cũng có nhảy cấp, vừa tốt nghiệp xong, bắt đầu chuyên tâm lập phải lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, mà là kiểu mang theo gia sản mấy trăm vạn lập qua hai năm liên lạc qua điện thoại tiếp theo, Du Dữu càng ỷ lại chú Thương. Bởi vì quen thuộc muộn nên đến đại học cậu mới bắt đầu xuất hiện các muộn phiền của tuổi dậy thì, cũng dần dần phát hiện xu hướng tình dục của cả những muộn phiền, những hỉ nộ ái ố cậu đều không giấu diếm mà kể cho chú Thương nghe. Đến học kì II năm 2 đại học, đã phát triển thành tình trạng mỗi ngày đều nấu cháo điện lúc lật xem kí ức của nguyên chủ, Du Dữu có thể cảm nhận được lúc này chú Thương chỉ là một người ấm áp, đáng tin, thành thục và rất kiên nhẫn. Hắn ta không cầu gì khác từ nguyên chủ, chỉ xuất hiện những lúc cậu ta chí trong hai năm này, Thương Am còn nhiều lần từ chối yêu cầu muốn gặp mặt của Du Dữu. Hơn thế nữa còn nhắc nhở, dẫn dắt Du Dữu đừng quá ỷ lại mình, hi vọng cậu ta có thể học được tự lập; cũng mong cậu ta hiểu rằng, tất cả những điều hắn làm không phải vì mong được báo đáp, cũng không phải muốn dưỡng ra một đứa con muốn gì được mà những khuyên nhủ của hắn chẳng những không có hiệu quả, còn phản tác dụng khiến Du Dữu cảm thấy hắn là người tốt nhất trên thế gian, càng khiến cậu ta không muốn cũng không thể rời xa hắn. Thậm chí về sau, tại lúc trời xui đất khiến để hai người gặp mặt, đến tận khi Du Dữu không nhịn được tỏ tình, trực tiếp củi khô lửa khi hoàn tất xuyên qua, hệ thống cổ vũ “Kí chủ! Cố lên!”Du Dữu ngoài mặt quyết tâm, còn nắm tay tỏ rõ “Được! Tui sẽ cố gắng!”Sau khi vừa đến thân thể của nguyên chủ, mở mắt ra, ưỡn ngực ngẩng đầu đầy ý chí chiến đấu đứng dậy… rồi bị một tiếng “cốp” đánh bật Dữu đỉnh đầu bị đập, đau điên đảo liền co người lại. Cậu còn tưởng rằng mình chưa xuất đạo đã chết hệ thống… chuyện gì vậy?Hệ thống cũng bị hành động đầu tiên của cậu sau khi xuyên đến làm cho kinh hãi, im lặng mấy giây mới giải thích Kí chủ, cậu đang ở trong xe đấy, đừng lộn đúng, không những đau còn choáng, buồn nôn, tay chân nhũn ra. Hay là bị chấn động não rồi… a a a… tui sắp chết!Kí chủ, cậu chỉ là say rượu thêm chút say xe thôi mà.…Du Dữu bình tâm lại, xem kí ức của nguyên chủ, nhận ra thời điểm cậu đến là ngày Thương Am bị lộ thân cũng là chi tiết trong nguyên tác, khi mà Du Dữu cuối cùng xác nhận mình thích Thương Am, cũng là ngày mà Thương Am bị dao động bởi cảm giác ham muốn độc đó, Du Dữu mới gặp may trên internet, còn chưa kịp hot hai ngày thì bị đào lên xu hướng tình dục, gặp phải bạo lực mạng cũng như người trong trường chỉ trích. Việc này vừa xảy ra thì cậu ta gọi cho chú Thương, nức nở nói “Con rất muốn gặp chú”Thương Am lại đang lúc bận rộn nhiều việc, chưa kịp phát hiện tình hình, giống như thường mà từ chối yêu cầu của cậu ta. Cho dù nói rất uyển chuyển, cũng rất dịu dàng an ủi nhưng từ chối vẫn khiến cậu ta thấy mất đến khi hắn ta biết việc trên mạng, lại nghe tình hình trường học mới gọi lại cho Du Dữu thì người kia dường như không còn cần hắn ta an ủi, làm bạn mà đã tìm người nghe điện thoại là một học trưởng nào đó của Du Dữu.“Là chú Thương ạ? Cháu là học trưởng cùng ngành với cậu ấy, cháu họ Tiêu. Cháu thường thấy Du Dữu nhắc đến ngài.” Giọng nói kia lành lạnh êm tai, càng có cảm giác trẻ so với Thương Am, nhưng cũng là kiểu dịu dàng. Trùng hợp lại là giọng điệu mà Du Dữu từng đề cập rằng thích nhất “Ngài đừng lo, Du Dữu đang ở với cháu, an toàn lắm ạ. Chỉ là vừa uống chút rượu nên ngủ trên xe rồi, cháu sẽ chăm sóc cậu ấy.”Trong lúc nói chuyện thì đầu dây điện thoại bên kia còn chen vào tiếng xe ồn ào, mang máng còn có giọng Du Dữu sau khi say khướt, mơ màng lầm bầm. Cậu ta tựa vào vai Tiêu học trưởng, một vừa đau lòng lẩm bẩm vừa tỏ tình với đối tượng nào đó.“Tui rất thích… mà…”* nguyên gốc thì là ta rất thích ngươi’; nhưng chuyển thế nào cũng khó giữ sự mập mờ không rõ người được tỏ tình nên mình xin phép để trống luônThương Am đẩy Du Dữu ra rất nhiều lần, cũng tự thuyết phục rất nhiều lần. Hắn cho rằng mình là một người lí trí, hiểu được có trách nhiệm, sẽ không dễ dàng lợi dụng sự ỷ lại của một thiếu niên với trưởng bối, lợi dụng sơ hở để chiếm lấy một cậu nhóc ngây cho rằng mình thật lòng hi vọng nhìn thấy Du Dữu trưởng thành cùng thay đổi. Nếu có ngày hắn thuyết phục thành công, Du Dữu bắt đầu thử không ỷ lại mình; thật sự có một vùng trời rộng lớn để tham gia, hắn sẽ vui vẻ từ tận đáy nhưng hắn không như thế, không một chút nào. Hắn đã nghĩ mình quá hoàn mỹ, quá cao thượng. Hắn tính sai là lần đầu tiên Du Dữu không cần hắn, ngược lại dựa vào người khác. Cũng là lần đầu tiên hắn cảm thấy đau lòng cùng hối hận, trong đáy lòng sinh ra một suy nghĩ không ấm áp cũng chẳng đáng ta dường như không nghĩ, ngay lập tức hỏi thăm địa chỉ của hai người, lấy danh nghĩa của trưởng bối, lấy cớ lo lắng về an toàn mà hỏi thăm địa chỉ cũng như biển số đây, sự việc xảy ra đã không thể ngăn được.…Du Dữu cảm thấy mình vừa rồi ngu như vậy chắc chắn là bị ảnh hưởng tới trí thông minh là do thân thể này say rượu nên mới không nhìn hết kí ức, không biết mình đang ở trong như thấy được tình hình nghiêm trọng nên hệ thống cho hắn một buff thanh tỉnh, trong nháy mắt cảm giác đau đớn biến mất hơn nữa còn tỉnh táo gấp Dữu giật mình ngồi thẳng, xíu thì chảy nước mắt vì thống, tại sao lại để tui xuyên qua vào lúc này vậy hả?Cậu nửa hoang mang nửa thì thất vọng, thế mà không phải trực tiếp xuyên đến kịch bản ngày ngày đều được giọng điệu không hài lòng khiến hệ thống hiểu nhầm thành chất vấn, cho là Du Dữu cảm thấy xuyên đến bị muộn rồi, không kịp cứu vãn giá trị hắc hóa của đối tượng công vì đây là mấu chốt đầu tiên trong kịch bản, khiến mục tiêu gia tăng độ hắc hóa thống vừa nói trong đầu xong thì Du Dữu nghe thấy tiếng nói chuyện bên quay đầu nhìn sang, học trưởng đang nghe điện thoại, báo biển số xe cho đầu dây bên từ, tại sao anh ta đã bắt đầu đọc biển số xe rồi…Du Dữu bỗng nhớ đến chi tiết trong nguyên tác, hỏi thăm hệ thống Chẳng nhẽ ngay tại một giây trước khi tui xuyên qua, cái câu rất thích kia đã theo kịch bản nói xong rồi?!Hệ thống chột dạ đồng ý Đúng rồi nha, bởi vì nguyên chủ say quá nên quá trình xuyên đến bị kéo dài vài giây…… Thế thì nguy rồi, cậu nhớ kĩ trong kịch bản Thương Am đã hiểu nhầm câu này của cậu nên mới ghen với học trưởng? Về sau đã coi học trưởng này thành kẻ thù, hành người này rất không ngại mục tiêu biến thái mức nào nhưng mà học trưởng vô tội, giúp được thì giúp Dữu nhắm mắt, ngửa đầu về sau tiếp tục giả vờ say giả vờ ngủ. Tranh thủ điện thoại chưa cúp máy nên nói nốt nửa còn lại“Rất, rất thích… gà chiên giòn…”Nói xong còn phát ra âm thanh hút nước trưởng chuẩn bị cúp máy “…?”Thương Am bên đầu dây kia “…”Lúc này trong đầu Du Dữu vang thống Keng, kiểm tra thấy giá trị hắc hóa của mục tiêu công lược -5, giá trị hiện tại giả có lời muốn nói đây là bộ truyện sa điêu đáng yêu, khà khà. Thương Am chỉ thích một mình nhân vật chính nên đừng bỏ qua~
Tên truyện Độc chiếm em, để em trạch Tác giả Túy Thư Nam Phi Biên tập Hàn Phong Chỉnh sửa Zừaaa┃Đọc kiểm Bí đao Trạch 004» “Chờ đã, từ từ, chúng ta đây là đang…?” Tiêu Triết để tay lên vai cậu, chỉ nghĩ cậu say mơ màng rồi nên kiên nhẫn giải thích “Chú của em không yên tâm nên quyết định cùng ở lại khách sạn với chúng ta. Phòng anh đặt trước không đủ lớn nên chú ấy liên lạc với nhân viên khách sạn đổi phòng.” Ba, ba người, ở cùng nhau?! Du Dữu bị phát triển nằm ngoài dự đoán này dọa sợ ngây người. Tại sao cảm giác kịch bản càng ngày càng kì dị vậy?! Trong nguyên tác tuy quan hệ giữa học trưởng Tiêu và Thương Am không tốt nhưng đó là do Thương Am đơn phương nhận định Tiêu Triết là heo lấy cải trắng, là người xấu, là kẻ địch. Mâu thuẫn giữa hai người tận sau này mới bộc phát, giai đoạn trước không làm phiền nhau hoặc chỉ gườm nhau chằm chằm. Lúc này lại còn muốn chung một phòng! Trong mắt Du Dữu thì tần suất xuất hiện của pháo hôi càng nhiều thì chết càng nhanh. Hoàn toàn không phải chuyện tốt. Không ngờ rằng cậu chỉ không muốn học trưởng vô tội bị cuốn vào chuyện này nhưng lại biến khéo thành vụng. Du Dữu giãy dụa mở miệng hỏi, một tay còn nắm ống tay áo của Tiêu Triết “Học trưởng, anh không về không sợ người nhà lo ạ?” Tiêu Triết bị cậu chọc cười, quen tay vuốt mũi cậu “Du Dữu ngốc, hôm nay không phải cuối tuần. Người nhà sẽ nghĩ anh trọ ở trường như bình thường thôi.” “À, ha ha.” Du Dữu cười gượng. Xong, không xử được. Ting, giá trị hắc hóa của mục tiêu +1, giá trị hiện tại 7. A a a! Hệ thống “Đừng gào. Thực ra cũng hợp lý mà, trong nguyên tác hai người đối đầu bởi vì hiểu nhầm là quan hệ nam nam. Bây giờ Thương Am không hiểu nhầm Tiêu Triết nhưng Tiêu Triết lại hiểu nhầm Thương Am. Lúc mới gặp mặt cậu đã thể hiện ra vẻ không biết Thương Am nên anh ta chỉ lo cho an toàn của cậu thôi.” “Là, là thế ha?” Hệ thống “Chắc vậy… đó.” Học trưởng đúng là người tốt. Bấy giờ Thương Am đã cúp điện thoại, ánh mặt lạnh xuống nhìn thẳng vào người tốt Tiêu Triết “Chiều nay lúc 240 cậu đã đặt trước phòng khách sạn? Vì sao?” Ting, giá trị hắc hóa của mục tiêu +3, giá trị hiện tại 10. Dường như là phát hiện ra âm mưu của lão sói xám, thiếu chút là tra hỏi Tiêu Triết có phải là cố ý không. Cố ý lấy cớ ký túc xá đóng cửa, cố ý chuốc say Du Dữu, cố ý kéo dài thời gian không cho cậu về trường, cố ý sắp xếp mọi thứ của tối nay. Tra hỏi bất ngờ khiến thần kinh Tiêu Triết căng thẳng, ý cười trên khuôn mặt tắt dần. “Có thể ngài hiểu nhầm rồi. Vào buổi tối khách sạn rất khó đặt, càng về khuya thì càng dễ gặp trường hợp khách sạn hợp lệ hết phòng. Cho nên tôi có thói quen buổi tối ra ngoài chơi đều đặt trước một phòng để đề phòng trường hợp bất đắc dĩ.” Lý do max điểm, logic max điểm, không hổ danh là học bá Tiêu Triết với trí thông minh siêu cao. Anh ta rất thông minh, biết Thương Am đang nghi ngờ mình về điều gì, biết phải giải thích như thế nào mới thể hiện được mình không có ý đồ. Tuy rằng Du Dữu đã xem qua nguyên tác, cũng không say thật nên biết rõ ban đầu học trưởng Tiêu định ở bên ngoài với mình một ngày. Đây là sự quan tâm giữa bạn bè của Tiêu Triết. Anh ta biết Du Dữu bị rất nhiều bạn học xa lánh cô lập. Người trong ký túc xá cũng có thành kiến với cậu. Mà m sau khi xảy ra những chuyện này cậu cũng không muốn về ký túc. Mà Tiêu Triết dùng thời cơ thích hợp, cho cậu một lý do không cần từ chối để cậu không phải mở miệng xin giúp đỡ; không cần đề nghị đi cùng cũng có thể thuận nước đẩy thuyền không về ký túc; hưởng thụ có bạn ở cạnh an ủi. Nhưng nếu nói thật chắc chắn sẽ khiến Thương Am hiểu nhầm – khi lời giải thích là từ phía Tiêu Triết. Du Dữu nhìn ánh mắt Thương Am, thấy mặc dù sắc mặt dịu lại nhưng cũng không tin tưởng lý do này, biết ngay Tiêu Triết lừa dối không qua ải rồi. Mà giá trị hắc hóa cũng không giảm sau lời giải thích đó. Cậu trông mong nhìn Thương Am, mở miệng nhỏ giọng gọi chú với chút giọng mũi trong lời nói. “Chú Thương, là cháu nói với học trưởng không muốn về ký túc. Chú đừng giận…” Ting, giá trị hắc hóa của mục tiêu +5! Giá trị hiện tại 15! Du Dữu ngẩn người, nhìn sắc mặt Thương Am liền lập tức đổi giọng. “Ấy, không không không. Anh Thương, ngài là anh không phải chú!” Thương Am “…” Hệ thống “Ký chủ, cậu bị ngu hả? Rõ ràng mục tiêu tức giận không phải vì lý do này!” “Ngài không già chút nào! Già mà dẻo… Ấy, là cực kì trẻ trung!” Ting, giá trị hắc hóa của mục tiêu -1. Giá trị hiện tại 14. Hệ thống ??? Du Dữu “Hệ thống cậu vừa nói gì á?” “Không có gì…” Hệ thống nói như hết hơi, chỉ là muốn nhắc cậu trước mặt mục tiêu đừng nói giúp người ngoài. Thương Am thu lại lạnh lùng trong đáy mắt, từ giọng nói nghe không rõ vui giận “Thật à?” “Đúng vậy, đúng vậy.” Du Dữu gật đầu như gà con mổ thóc, dục vọng cầu sinh mãnh liệt, mặt mang dáng vẻ áy náy không thôi, tiếp tục giải thích “Cháu không muốn về, không gặp được ngài thì cháu chẳng muốn đi chỗ nào cả. Chú à, thật xin lỗi, cháu tùy hứng rồi.” Vừa không chú ý thì xưng hô đã đổi lại rồi. “Hiện tại cậu thấy tôi rồi.” Ánh mắt Thương Am mềm xuống, ngữ khí cũng nhẹ đi “Muốn gặp tôi cũng không tính là tùy hứng. Là do tôi trước đó quá khắt khe với cậu. Chỉ là…” Du Dữu chớp mắt, vẻ mặt chân thành tỏ vẻ khiêm tốn nghe giảng “Chỉ là gì ạ?” “Chỉ là học trưởng của cậu đêm nay cùng cậu uống rượu giải sầu, quan tâm giúp đỡ cậu. Cậu ta là người tốt quan tâm mọi người, nhân tình này nhớ mà trả, không thể coi lòng tốt của người khác là chuyện tất nhiên.” Thương Am thấp giọng, dùng giọng mà họ hay nói chuyện trong điện thoại, dịu dàng kiên nhẫn dạy Du Dữu cách làm người. Tiêu Triết đứng cạnh nghe thế nhíu mày. Anh ta cảm thấy đạo lý này nói không sai nhưng lại khiến quan hệ giữa anh ta và Du Dữu trở nên xa lạ. Tình nghĩa giữa họ còn cần tính toán so đo rõ ràng như thế sao? Du Dữu lại không phát hiện ra không đúng chỗ nào, chỉ gật đầu đồng ý, biểu hiện mình rất ngoan “Cháu biết rồi. Là người thì phải nghĩa khí. Lần sau cháu sẽ uống rượu tâm sự cùng với học trưởng!” Tiêu Triết cười. [Ting! Giá trị hắc hóa của mục tiêu +2, giá trị hiện tại 16] “??? Chắc chắn là giá trị tăng ấy hả, không phải giảm à? Là ảnh bảo tui có ơn tất báo mà!” “Chắc chắn đấy.” Đúng lúc này nhân viên khách sạn ra đón, cúi đầu khom lưng thông báo phòng lớn 3 gian đã chuẩn bị xong, cũng đưa cho họ ba thẻ phòng. Dường như vì Thương Am là ông chủ nên người đến tiếp đón cũng không rời đi ngay mà còn chu đáo dẫn đường ở phía trước. Nhìn thấy họ mang theo đồ ăn còn hỏi có cần phải chuẩn bị mấy bộ dao nĩa không. “Mấy bộ?” Du Dữu siết chặt túi gà, sắc mặt khẩn trương nhìn hai người còn lại. Thương Am và cậu liếc nhau xong đồng loạt nhìn Tiêu Triết đang đi tới, ánh mắt mạnh mẽ. Tiêu Triết không đọc hiểu được ý hai người, không nói gì nên một giây sau Thương Am nói với nhân viên phục vụ “Hai bộ là được rồi, cảm ơn.” Du Dữu “Hai bộ?” Thương Am gật đầu “Đúng, hai người vẫn là sinh viên, cơ thể vẫn còn đang phát triển. Nên ăn nhiều một chút. Tôi ăn tối rồi mới đến, không cần ăn thêm.” “À vậy tôi cũng không cần.” Tiêu Triết xua tay “Tôi ăn khoai tây với salad nhiều rồi.” “Chú Thương ăn thật rồi ạ?” Du Dữu vẫn không yên tâm “Hay cứ lấy ba bộ đi… Dù sao chừng này cũng không sợ thiếu.” Tiêu Triết nhìn Du Dữu oai phong lẫm liệt, cứ như Khổng Dung nhường lê nên bật cười, nhịn không được mà đùa “Đây là tự em nói đấy nhé? Thế anh muốn một cái đùi gà.” “Vâng, ba người chúng ta chia đều. Em không sao, sẽ không đến mức ăn không no, cũng sẽ không tham ăn không biết đủ.” Du Dữu nhịn đau cắt thịt, vẻ mặt nghiêm túc. Tiêu Triết giật mình, càng cảm thấy hôm nay Du Dữu cực kì nghe lời, không giống bình thường lắm. Vì cồn? Hay vì bên cạnh có thêm một người nữa? “Được rồi, đi vào trước đã.” Thương Am đứng cạnh lên tiếng nhắc nhở, bọn họ đã đi đến trước cửa phòng, nhân viên phục vụ vừa rồi cũng đã rời đi. Vừa vào phòng Du Dữu nắm được cơ hội thể hiện nhịn đau cắt thịt, cho rằng học trưởng Tiêu ở lại vì muốn phần gà chiên này. Tiêu Triết cũng không có ý muốn ngủ sớm, nhìn cậu hiểu nhầm đến thế nên định tùy tiện ăn hai ba miếng cho qua. Cuối cùng anh ta vừa kéo một miếng đùi xuống thì bị ánh mắt chăm chú của Du Dữu khiến cho suýt không cầm vững miếng gà. Thế này đâu phải bộ dạng muốn chia sẻ bữa ăn khuya với anh ta. Đây chính là bộ dạng ngoài thì tỏ ra hào phóng chia sẻ đồ ăn trước mặt người lớn, kỳ thực trong lòng đau đớn không buông được đến suýt khóc luôn ấy chứ? Cũng đúng, Du Dữu bình thường rất tiết kiệm. Ngoại trừ những lúc đi tập thể bắt buộc phải AA* thì anh ta chưa từng thấy Du Dữu chủ động mua đồ ăn vặt gì. Dù có tiền dư ra cũng phải cố gắng cất đi, càng ít tự mua cho bản thân thịt cá mỹ thực như này. * Nếu hôm nay không gặp Thương Am thì Tiêu Triết vẫn nghĩ cả nhà Du Dữu đều rất nghèo, hiện tại có vẻ… Nghĩ bình thường Du Dữu một miếng thịt cũng không ăn nhiều, học đại học mà gầy như học sinh cấp hai. Tiêu Triết lại không nuốt nổi miếng đùi gà trong tay, chỉ cảm thấy trong lòng như nghẹn lại. Anh ta thấy Du Dữu vẫn đang nhìn mình chằm chằm, tâm vừa nghĩ đến liền đổi ý. Thế là khi Du Dữu đang dùng ánh mắt cực thèm ăn tấn công, bên miệng lại xuất hiện miếng thịt đùi nho nhỏ, vô thức mở miệng cắn luôn. [Ting! Giá trị hắc hóa +5, giá trị hiện tại 21] Du Dữu nghẹn, lập tức nhả miếng thịt còn hằn dấu răng ra. Bị dọa rồi. Sau đó quay đầu nhìn sang Thương Am đang đứng cạnh, mặt ấm ức vô tội. Thương Am “…” Tiêu Triết “???” Thương Am “Sao không ăn?” Du Dữu “Cháu… cháu không nên chiếm lợi, ăn phần của học trưởng.” Tiêu Triết không biết làm sao đành đứng dậy, ngồi không nổi nữa “Du Dữu, đây là chú của em mua cho em, không cần khách sáo thế. Thực ra anh buồn ngủ, trước khi ngủ cũng không ăn được. Em ăn nốt phần của anh đi, anh ngủ trước.” Du Dữu khôi phục tinh thần, ngồi dậy khoát tay “Hả? Thật ạ? Vậy học trưởng Tiêu ngủ ngon!” Mắt thấy Tiêu Triết rửa mặt qua loa rồi về phòng ngủ đóng cửa lại, đèn trong phòng hắt ra qua khe cửa bên dưới cũng tắt; Du Dữu thở phào nhẹ nhõm. Cùng lúc ở trong lòng chúc mừng tác chiến thành công. Cuối cùng cũng tách hai người họ ra rồi, giảm bớt thời gian ở chung thành công. Bấy giờ cậu mới nhận ra ánh mắt của Thương Am vẫn dừng ở trên người mình, chưa từng di chuyển. Du Dữu bị hắn nhìn chằm chằm như thế, lại nghĩ đến phải đánh đổi 5 điểm giá trị hắc hóa thì vui mừng trong lòng cũng phai nhạt bớt. Trong lúc này lại bị nhìn đến hơi sợ, lông tơ nhàn nhạt trên tay cũng dựng đứng từng sợi từng sợi. Đúng lúc này khí áp quanh thân hắn dịu lại, cười nhẹ một tiếng. Hắn nói “Du Dữu, cậu lo tôi sẽ tin lời đồn, hiểu nhầm cậu giống mọi người, sinh ra thành kiến với cậu à?” Cái gì? Du Dữu chớp mắt, đầu lưỡi liếm khóe miệng nếm được vị mỡ đông mặn. Cậu không theo kịp được suy nghĩ của hắn. “Cháu…” “Cậu lớn lên dưới mắt tôi.” Thương Am ánh mắt cùng giọng nói đều dịu đi, ánh sáng trong phòng khách không biết từ bao giờ tối hơn, mang tới sự mê hoặc nhân tâm “Người khác đánh giá, đối xử với cậu thế nào không quan trọng. Bọn họ không phải mắt của tôi, tai của tôi nên sẽ không thay đổi được hình ảnh của cậu trong lòng tôi.” Du Dữu bấy giờ mới phản ứng kịp Thương Am đang nhắc đến sự việc xảy ra không lâu trước khi cậu xuyên đến. Trên sân trường, trên mạng có rất nhiều người bàn tán công kích, khiến một sinh viên mới xuất hiện không lâu bị đẩy lên đầu ngọn sóng. Cũng bởi vì những việc này nên hôm nay cậu mới mua say, sau đó khóc nháo muốn gặp chú Thương. “Chú…” Du Dữu phối hợp ra vẻ rất cảm động, rất chân thành nghe. “Du Dữu, cậu chỉ cần biết, người quyết định tôi nhìn nhận cậu thế nào, đối đãi ra sao chỉ có chính cậu.” Thương Am tiếp tục nói, như là trấn an cậu nhóc đang tuổi dậy thì bị tổn thương. Hắn bước qua, đặt tay lên đỉnh đầu bông xù, để tóc ngắn chạm tay rồi chậm rãi buông ra, nhìn bọn nó hoạt bát quật cường trở lại vị trí cũ. Nụ cười của hắn rất sâu, mang theo sự vui vẻ chân thành. “Cho nên, ngoan một chút. Tôi tin cậu sẽ không làm tôi thất vọng.” “Cháu biết!” Mặc dù biết rõ tình huống nhưng cảm giác dọa người này vẫn áp thẳng lên gáy cậu. Dọa Du Dữu giật mình, dục vọng cầu sinh mạnh mẽ vươn lên “A, ý cháu là cháu sẽ ngoan! Ngài mãi mãi là chú Thương cháu kính yêu nhất, là người thân duy nhất của cháu! Các chuyện khác cháu sẽ xử lý tốt không khiến chú thêm phiền. Cháu, cháu sẽ không chơi gay nữa!” [Ting!] *** Tác giả có lời muốn nói Thương Am ? Em lặp lại lần nữa?? Điển cố Khổng Dung nhường lê’ mọi người đọc thêm ở đây để hiểu rõ hơn nhé. ☁️ Vân Tình Cung ☁️
Tên truyện Độc chiếm em, để em trạch Tác giả Túy Thư Nam Phi Biên tập Hàn Phong Chỉnh sửa Zừaaa┃Đọc kiểm Bí Đao Du Dữu đang cố gắng cày cuốc cho những năm sau hai mươi tuổi nhưng cậu buộc lòng phải từ bỏ. Cậu giống như một thiếu niên cuối cùng đã tìm được bản ngã của mình, mang đầy ước mơ hoài bão hướng đến cuộc sống trạch ngọt ngào nhất… Kết quả còn chưa kịp nếm sự ngọt ngào của việc trạch thì đã nghẻo rồi. Nguyên nhân Quá sức mà chết. Sau khi chết Du Dữu không cam lòng, hồn phách không tiêu tán. Cậu được hệ thống 451 vừa ý thu về, trở thành Ký chủ, từ đó có cơ hội thực hiện nguyện vọng, sống lại một đời nữa. Nhưng điều kiện là, cậu phải hoàn thành nhiệm vụ cảm hóa mà hệ thống giao. Du Dữu nghe xong, nghĩ thầm cái này khó à nha, mình là một người bình thường, không phải lão hòa thượng cũng chẳng phải cha xứ lại càng không phải thánh mẫu, hỏi lại “Cảm hóa ai? Cảm hóa như thế nào?” Hệ thống 451 phát biểu “Nam chính yandere* trong một bộ truyện lãng mạn. Cậu phải yêu hắn, nghe theo hắn, từng bước từng bước cảm hóa…” * Yandere là từ tiếng Nhật, được ghép từ 2 từ Yanderu 病んでる nghĩa là điên loạn và từ Deredere デレデレ nghĩa là yêu. Đây là một thuật ngữ trong truyện tranh manga, phim hoạt hình anime của Nhật dùng để chỉ tính cách của nhân vật nữ có tình yêu dành cho người mình yêu quá lớn, không có sự kiểm soát và dần biến chất. – theo Du Dữu “Chờ chút, nam chính gì cơ?” Hệ thống 451 “Nam chính yandere. Chính là kiểu bình thường có lòng chiếm hữu rất mạnh, rất dịu dàng, rất quan tâm nhưng sẽ giam giữ cậu, không cho đi đâu cả, cũng không cho gặp ai luôn. Cậu chỉ được phép tốt với mình hắn, nếu không thì hắn sẽ hắc hóa, lực sát thương bỗng nhiên tăng vọt…” Du Dữu thốt ra một câu á đù, trực tiếp ngắt lời “Tui đồng ý!” Nếu vậy mỗi ngày không cần ra khỏi cửa à? Lại không cần phải gặp ai? Không thiếu ăn không thiếu mặc không thiếu tiền, mỗi ngày chỉ cần trạch trong nhà, muốn làm gì thì làm nhỉ? Tuy rằng biến thái nhưng điều tên biến thái này muốn chính xác là cuộc sống cậu hằng ao ước trước khi nghẻo đó! Liệu có cuộc sống nào thấm nhuần hạnh phúc hơn không? Không hề! Hình như hệ thống thấy người này đang hiểu nhầm, nó nhấn mạnh lại một lần nữa “Nhiệm vụ của cậu là phải cảm hóa hắn, thay đổi hắn, để hắn ta từ một siêu cấp đại biến thái thành một người đàn ông ấm áp bình thường. Cậu chắc chắn nhận nhiệm vụ chưa?” Du Dữu cực kì khí phách vỗ ngực “Tất nhiên rồi. Tui mà đổi ý thì chính là heo!” “Ầy, thế… chúc cậu thành công?” 451 hoang mang nói câu kết thúc. Nó cảm thấy mình chuẩn bị bài thuyết phục dài như một bài tiểu luận đúng là vẽ chuyện. “Bây giờ bắt đầu xuyên qua… mời Ký chủ chú ý kiểm tra, tiếp nhận ký ức liên quan và kịch bản.” Du Dữu gật đầu, vui vẻ như một học sinh tiểu học chuẩn bị được đi du xuân. Điều này khiến cho hệ thống lại hoài nghi về mức độ đáng tin của Ký chủ. Như lời hệ thống thì cậu phải xuyên vào một bộ truyện cẩu huyết, thân phận là sinh viên mười tám tuổi, giới tính nam. Là một người trẻ tuổi, đẹp trai, có sức sống, nhân duyên tốt, cực kì mê người, cũng là nhân vật thụ chính của bộ truyện này. Mà người cần cậu cứu vớt cảm hóa – lúc đầu áo mũ chỉnh tề lúc sau cầm thú biến thái, là nhân vật công chính. Ngay đầu truyện đã xuất hiện dưới thân phận là một vị tổng giám đốc thần bí giúp đỡ bé thụ đến trường. Nói theo lời của hệ thống thì Du Dữu trùng cả tên lẫn họ với nhân vật thụ chính, có duyên phận với nhau, kiểm tra độ phù hợp của linh hồn thì kết quả cao đến 99%, tuyệt đối là Ký chủ thích hợp nhất. Mà tổng giám đốc giấu mặt kia tên là Thương Am, từ trung học đã bắt đầu giấu tên giúp đỡ cho bé mồ côi Du Dữu đang học tiểu học. Đến tận khi Du Dữu thuận lợi lên đến đại học, hai người cũng chỉ liên lạc với nhau bằng thư từ. Trong thư, Du Dữu luôn gọi hắn là chú, lúc chưa gặp mặt đều nghĩ rằng chú Thương là một người đàn ông lớn hơn mình ít nhất hai mươi tuổi. Thậm chí trước kỳ thi đại học, cậu vô cùng hiểu chuyện mà viết trong thư là sau khi lớn lên mình sẽ kiếm thật nhiều tiền, để cho chú Thương dưỡng lão. Thương Am cũng không có ý định nói rõ tuổi của mình, chứ thực tế hắn chỉ lớn hơn cậu có vài tuổi. Trong suy nghĩ của hắn, Du Dữu mới mười mấy tuổi, lại còn đang thiếu thốn tình thân cũng như tình thương của bố, ắt sẽ cần lắm cảm giác an toàn. Có một trưởng bối để nói ra lời trong lòng cũng là chuyện tốt. Kịch bản bắt đầu khi Du Dữu vừa vào đại học. Sau khi hoàn thành huấn luyện quân sự đã nhận được một món quà thành niên từ Thương Am, là một cái điện thoại cảm ứng. Quà tặng này không phải hãng đắt tiền, cũng không có kiểu dáng mới nhất – thời thượng nhất, nhưng cũng không đến nỗi quá lâu đời cũ kỹ, nó bình thường như những bạn học khác. Du Dữu cực kì vui mừng, tiếp tục mở quà thì phát hiện bên trong hộp còn có một tờ giấy, ghi lại số điện thoại của chú Thương. Trong lòng cậu đang rất vui, liền cầm điện thoại lên gọi qua cảm ơn, còn nói mình sẽ giành được học bổng để giảm gánh nặng cho chú. Cái tên Du Dữu viết trên giấy thì không sao, đến lúc gọi ra miệng cảm giác như đang gọi nhũ danh, biệt danh vậy. Lại còn được phát ra từ miệng Thương Am với giọng trầm trầm, hệt như là ai đó đang kề bên tai nói nhỏ, mang theo chút cảm giác cưng chiều như có như không. Do trong lúc học có nhảy lớp, bấy giờ Thương Am cũng vừa tốt nghiệp xong, bắt đầu chuyên tâm lập nghiệp. Không phải lập nghiệp từ hai bàn tay trắng mà là kiểu mang theo gia sản mấy trăm vạn lập nghiệp. Trải qua hai năm liên lạc qua điện thoại, Du Dữu càng ỷ lại chú Thương. Bởi vì thiếu tình thương gia đình nên lên đến đại học cậu mới bắt đầu xuất hiện các muộn phiền tuổi dậy thì, cũng dần dần phát hiện xu hướng tính dục của mình. Tất cả những sầu lo và hỉ nộ ái ố cậu đều kể cho chú Thương nghe không hề giấu giếm. Đến học kì II năm hai đại học, cả hai phát triển thành tình trạng mỗi ngày đều nấu cháo điện thoại với nhau. Trong lúc xem kí ức của nguyên chủ, Du Dữu có thể cảm nhận được lúc này chú Thương chỉ là một người ấm áp, đáng tin, thành thục và rất kiên nhẫn. Hắn không cầu gì khác từ nguyên chủ, chỉ xuất hiện những lúc cậu ta cần. Thậm chí trong hai năm này, Thương Am còn nhiều lần từ chối yêu cầu muốn gặp mặt của Du Dữu. Hơn thế nữa còn nhắc nhở, dẫn dắt Du Dữu đừng quá ỷ lại mình, hi vọng cậu ta có thể học cách tự lập. Hắn chỉ mong cậu ta hiểu rằng, tất cả những điều hắn làm không phải vì mong được báo đáp, cũng không mong nuôi dạy ra một người con muốn gì được nấy. Nhưng mà những khuyên nhủ của hắn chẳng những không có hiệu quả mà còn phản tác dụng, khiến Du Dữu cảm thấy hắn là người tốt nhất trên thế gian, làm cậu ta càng không muốn cũng không thể rời xa hắn. Đến tận sau này, từ lúc trời xui đất khiến để hai người gặp mặt, đến khi Du Dữu không nhịn được tỏ tình, đã trực tiếp củi khô lửa cháy. Sau khi hoàn tất xuyên qua, hệ thống cổ vũ “Ký chủ! Cố lên!” Du Dữu ngoài mặt quyết tâm, còn nắm tay tỏ rõ “Được! Tui sẽ cố gắng!” Sau khi vừa đến thân thể của nguyên chủ, mở mắt ra, ưỡn ngực ngẩng đầu đầy ý chí chiến đấu đứng dậy… rồi bị một tiếng “cốp” đánh bật lại. Đỉnh đầu Du Dữu bị đập vào đâu đó, đau điên đảo, khiến cậu co người lại. Cậu còn tưởng rằng mình chưa mần ăn gì đã chết rồi. Hệ, hệ thống… Chuyện gì vậy? Hệ thống cũng bị hành động đầu tiên của cậu sau khi xuyên đến làm cho kinh hãi, im lặng mấy giây mới giải thích “Ký chủ, cậu đang ở trong xe đấy, đừng lộn xộn.” Không đúng, không những đau mà còn choáng, buồn nôn, tay chân nhũn ra nữa. Hay là bị chấn động não rồi… a a a… tui sắp chết rồi hả! Ký chủ, cậu chỉ là say rượu thêm chút say xe thôi mà. … Du Dữu bình tâm lại, xem ký ức của nguyên chủ, nhận ra thời điểm cậu xuyên đến là ngày Thương Am bị lộ thân phận. Đây cũng là chi tiết trong nguyên tác khi Du Dữu cuối cùng đã xác định mình thích Thương Am, cũng là ngày mà Thương Am bị dao động bởi cảm giác ham muốn độc chiếm. Hôm đó, Du Dữu gặp may trên internet, nhưng chưa kịp hot hai ngày đã bị đào lên xu hướng tính dục, gặp phải bạo lực mạng cũng như người trong trường chỉ trích. Việc này vừa xảy ra thì cậu ta gọi ngay cho chú Thương, nức nở nói “Con rất muốn gặp chú” Thương Am lại đang bận rộn nhiều việc nên chưa kịp phát hiện tình hình, như thường lệ từ chối yêu cầu của cậu. Cho dù nói rất uyển chuyển, cũng rất dịu dàng an ủi nhưng lời từ chối vẫn khiến Du Dữu thấy mất mát. Đợi đến khi Thương Am biết việc xảy ra trên mạng, ngay lúc đó gọi lại cho Du Dữu thì hình như người ấy không cần anh làm bạn an ủi nữa. Cậu ta đã tìm được người khác mất rồi. Người nghe máy là một vị đàn anh nào đó của Du Dữu. “Là chú Thương ạ? Cháu là đàn anh cùng ngành với cậu ấy, cháu họ Tiêu. Cháu thường nghe Du Dữu nhắc đến chú.” Giọng nói kia lành lạnh êm tai, đem đến cảm giác tươi trẻ hơn Thương Am, nhưng cũng rất dịu dàng, trùng hợp lại là giọng điệu mà Du Dữu từng nói rằng cậu thích nhất. “Chú đừng lo, Du Dữu đang ở với cháu, an toàn lắm ạ. Chỉ là vừa uống chút rượu nên ngủ trên xe rồi, cháu sẽ chăm sóc cậu ấy.” Trong lúc nói chuyện thì đầu dây điện thoại bên kia xen lẫn tiếng xe ồn ào, thoáng nghe còn có giọng nói Du Dữu sau khi say khướt, mơ màng lầm bầm. Cậu ta tựa vào vai đàn anh Tiêu, vừa đau lòng lẩm bẩm vừa tỏ tình với đối tượng nào đó. “Tui rất thích… mà…” * Nguyên gốc thì là ta rất thích ngươi’; nhưng chuyển thế nào cũng khó giữ sự mập mờ không rõ người được tỏ tình nên mình xin phép để trống luôn. Thương Am đẩy Du Dữu ra xa rất nhiều lần, cũng tự thuyết phục bản thân rất nhiều lần. Hắn cho rằng mình là một người lý trí, có trách nhiệm, sẽ không dễ dàng lợi dụng sự ỷ lại của một thiếu niên với người lớn, lợi dụng sơ hở này để chiếm lấy một cậu nhóc ngây thơ. Hắn cho rằng mình thật lòng hy vọng nhìn thấy Du Dữu trưởng thành và thay đổi. Nếu có một ngày hắn thuyết phục thành công khiến Du Dữu bắt đầu không còn ỷ lại vào mình, thật sự bay vào một vùng trời lớn của riêng cậu, anh sẽ vui vẻ từ tận đáy lòng. Thế nhưng hắn không phải người như thế, không một chút nào. Hắn đã nghĩ mình quá hoàn hảo, quá cao thượng rồi. Thương Am à nước cờ này mày đã tính sai rồi. Đây là lần đầu tiên Du Dữu không cần hắn, ngược lại dựa dẫm vào người khác. Cũng là lần đầu tiên hắn cảm thấy đau lòng và hối hận, tận đáy lòng sinh ra một suy nghĩ không còn ấm áp cũng chẳng đáng tin như ngày thường. Hắn dừng suy nghĩ của mình, ngay lập tức hỏi thăm địa chỉ của hai người. Hắn lấy danh nghĩa là người lớn trong nhà, lấy cớ lo lắng không biết có an toàn không để hỏi thăm địa chỉ lẫn biển số xe. Từ đây, sự việc xảy ra tiếp theo đã không thể ngăn được. … Du Dữu cảm thấy vừa rồi mình hành động ngu ngốc như vậy chắc chắn là do trí thông minh bị ảnh hưởng bởi thân thể đang say khướt này, không thể nhìn hết ký ức nên mới không biết mình đang ở trong xe. Cảm giác được tình hình chuyển biến nghiêm trọng nên hệ thống cho cậu một buff thanh tỉnh, cơn đau nhanh chóng biến mất, hơn nữa còn tỉnh táo hơn trước gấp mười lần. Du Dữu giật mình ngồi thẳng, xém nữa thì chảy nước mắt vì đau. “Hệ thống, tại sao lại để tui xuyên qua vào lúc này vậy hả?” Cậu vừa hoang mang vừa thất vọng. Thế mà mình không được trực tiếp xuyên đến tình tiết ngày ngày đều trạch. Mà giọng điệu không hài lòng khiến hệ thống hiểu nhầm thành cậu đang chất vấn, cho là Du Dữu cảm thấy xuyên đến bị muộn rồi, không kịp cứu vãn giá trị hắc hóa của đối tượng nhiệm vụ nữa. “Bởi vì đây là tình tiết quan trọng của cốt truyện, khiến mục tiêu gia tăng độ hắc hóa đó nha.” Hệ thống vừa nói trong đầu xong thì Du Dữu nghe thấy tiếng nói chuyện bên cạnh. Cậu quay đầu nhìn sang, đàn anh đang nghe điện thoại, báo biển số xe cho đầu dây bên kia. Từ từ, tại sao anh ta đã bắt đầu đọc biển số xe rồi… Du Dữu bỗng nhớ đến chi tiết trong nguyên tác, hỏi thăm hệ thống “Chẳng nhẽ ngay một giây trước khi tui xuyên qua, cái câu rất thích trong kịch bản kia đã nói xong rồi?!” Hệ thống chột dạ đồng ý “Đúng rồi nha, bởi vì nguyên chủ say quá nên quá trình xuyên đến bị kéo dài vài giây…” … Thế thì nguy rồi, cậu nhớ kỹ trong kịch bản Thương Am đã hiểu nhầm câu này của cậu nên mới ghen với đàn anh? Về sau thì coi đàn anh thành kẻ thù, hành hạ người này rất thảm. Cậu không ngại mục tiêu biến thái tới mức nào nhưng mà đàn anh vô tội, giúp được thì giúp thôi. Du Dữu nhắm mắt, ngửa đầu về sau tiếp tục giả vờ say ngủ. Tranh thủ lúc điện thoại chưa cúp máy nên nói nốt nửa câu còn lại. “Rất, rất thích… gà chiên giòn…” Nói xong còn phát ra âm thanh nuốt nước miếng. Đàn anh chuẩn bị cúp máy “…?” Thương Am đầu dây bên kia “…” Lúc này trong đầu Du Dữu vang lên. Hệ thống Ting, kiểm tra thấy giá trị hắc hóa của mục tiêu nhiệm vụ -5, giá trị hiện tại 5. *** Tác giả có lời muốn nói Đây là bộ truyện nhảm nhí đáng yêu, khà khà. Thương Am chỉ thích một mình nhân vật chính nên đừng bỏ qua nha~ ☁️ Vân Tình Cung ☁️
Ch. 1 Đọc truyen tranh 18+ Tiếng Việt mới nhất Bạn có thấy truyện này hay không? Nếu bạn thấy chương truyện 18+ Độc Chiếm Các Em - Chapter 1 này thật tuyệt vời. Nội dung truyện hay. Hãy gửi một lượt đề cử để truyện lên "Xu hướng" giúp ủng hộ tác giả và nhóm dịch truyện nhé! <3 Nhấn vào "Báo lỗi" nếu truyện hentai Độc Chiếm Các Em - Chapter 1 không đọc được hoặc có vấn đề về chương truyện nhé! Số người đã đọc chương này 200. Nếu truyện hay thì ngại gì chia sẻ ^^
chỉ muốn độc chiếm em