Tháng 10 năm 2003, Năm Cam bị tòa án xử tử hình vì 7 tội bao gồm giết người, hối lộ, cố ý gây thương tích, đánh bạc, tổ chức đánh bạc, che giấu tội phạm, tổ chức đưa người khác trốn đi nước ngoài, ngày 3 tháng 6 năm 2004 thi hành án bằng hình thức xử bắn . Việc xét xử Năm Cam và đồng bọn đã làm cho dư luận Việt Nam và toàn thế giới chú ý. Thông báo thu học phí học kỳ 1 năm học 2022-2023 và bảo hiểm y tế năm 2023. ngày đăng 29/08/2022. KẾ HOẠCH & DỰ KIẾN KHỐI LƯỢNG GIẢNG DẠY, HỌC TẬP CỦA K64 (KỲ MÙA THU 2022) Danh sách sinh viên tham dự lễ trao bằng ĐHCQ đợt 2 năm 2022 (ngày 31/7/2022)_final. ngày đăng 03/08 Tính chung trên cả nước Mỹ, lợi tức gia đình trung bình chỉ tăng nhẹ, từ $69,639 năm 2019 lên $69,717 năm 2021. Phụ tá ngoại trưởng Hoa Kỳ sắp thăm Việt Nam, Lào. October 7, 2022. Ông Daniel J. Kritenbrink, phụ tá ngoại trưởng Hoa Kỳ phụ trách vấn đề Đông Á và Thái Bình Bộ 15 Đề thi Ngữ văn lớp 7 Giữa kì 2 năm 2022 tải nhiều nhất. Đề thi Giữa kì 2 Ngữ văn lớp 7 năm 2022 có ma trận (20 đề) Để ôn luyện và làm tốt các bài thi Ngữ văn lớp 7, dưới đây là Đề thi Ngữ Văn lớp 7 Giữa kì 2 có đáp án năm học 2021 - 2022. Hi vọng bộ đề Trong hai năm 2016 - 2017, doanh thu của Trung Nguyên đạt hơn 30 triệu USD. Năm 2021, Trung Quốc là thị trường nhập khẩu cà phê lớn thứ 8 của Việt Nam. Trong đó, Thượng Hải là một thành phố quan trọng trong việc xuất khẩu sang Trung Quốc vì đây là một thành phố cảng lớn, kinh cash. Thực chất, trong những cuộc chơi hỗn mang của giới giang hồ Sài thành, Năm Cam sử dụng Kim Anh theo chỉ đạo của mình. Thị bị ép “ngủ” với ông này, thằng kia… phục vụ chẳng khác là “đồ chơi” cho đám quan chức có mối quan hệ mật thiết với Năm Cam ngày đó. Vì vậy, Kim Anh là mắt xích quan trọng nhất trong chiến lược thâu tóm và điều khiển giang hồ Sài Gòn sau này khi Năm Cam đã trở thành ông trùm. Quân bài “mỹ nhân kế” Kim Anh Kim Anh một "ả làng chơi" được thế giới ngầm mệnh danh là gia đình giang hồ “thuần chủng”. Mẹ thị được dân giang hồ thường tôn làm “lão tiền bối”, cũng từng có tiếng ở đất quận 4. Giống tính mẹ, được thừa hưởng “hương sắc” của cả cha lẫn mẹ nên 3 chị em Kim Anh được xếp vào hàng những “ả tố nga”. Chúng đẹp, phủi, bụi và từng làm điên đảo giới giang hồ chiếu trên một thời ở Sài thành như “đại bàng đen” như Năm Cam, Lâm “chín ngón” và Bình “kiểm” xiêu lòng. Kim Anh thường đến nhà Trúc chơi và xem Trúc như chị của mình. Ham chơi lêu lổng, Kim Anh đi nhảy đầm và cặp bồ linh tinh từ lúc còn trẻ ranh. Có những đêm, đi chơi về khuya, Kim Anh ghé vào nhà Trúc để ngủ lại, ngủ cùng giường vợ chồng Năm Cam. Nhan sắc cô gái trẻ có dòng máu lai Pháp làm Năm Cam xao xuyến mỗi khi ả ta ngủ chung giường với vợ chồng y. Năm Cam nghe rạo rực khi nhìn thấy sắc vóc Kim Anh đương độ dậy thì, cầm lòng không đậu, Năm Cam thầm thì gạ tình “Bữa nào cưng đi chơi với anh nghen”. Kim Anh gật đầu “Tùy anh sắp xếp hà, có điều em sợ chị Trúc biết”. Câu trả lời của Kim Anh làm Năm Cam mừng húm. Năm Cam biến Kim Anh thành nhân tình của mình lúc cô mới bước vào tuổi 16. Quen hơi bén mùi, những lúc Trúc đi chợ hoặc rời nhà công chuyện, Năm Cam lôi tuột Kim Anh vào buồng ngủ của hai vợ chồng y. Khi Năm Cam đang ở đỉnh cao của quyền lực, mượn thế ông trùm, một loạt các nhà hàng có dịch vụ nhạy cảm được Kim Anh mở ra quản lý, những nhà hàng này trở thành tụ điểm ăn chơi của những công tử lắm tiền hám của lạ. Khi đã có tiền trong tay, Kim Anh bắt đầu lấn lướt định soán ngôi của Trúc “mẫu hậu”. Dù xinh đẹp, giang hồ thật nhưng Kim Anh chưa bao giờ đấu lại được Trúc “mẫu hậu”. Thị dùng đủ kế lúc thì cương, nhu, rồi thì khổ nhục kế, đều bị Trúc bóc mẽ. Cuối cùng, Kim Anh cũng phải ngoan ngoãn trở về vai trò “phòng nhì”. Dưới sự điều khiển của Năm Cam, thị phải lấy chồng, một người đàn ông giàu có. Còn Năm Cam thì thỏa sức cặp kè với hàng loạt những cô gái nạ dòng, đến những gái tơ nhằm thoả mãn cái gọi là “sự lạ” trong mối quan hệ mang tính nhục dục, sở hữu nhiều hơn là tình cảm. Kim Anh cũng chẳng phải dạng vừa, đã cặp một lúc vài vệ sĩ của mình. Năm Cam biết nhưng giả vờ như không, sau đó bắt tại trận “gian phu dâm phụ” rồi dùng nó chi phối lại hoạt động và cuộc sống của thị. Kim Anh một ả làng chơi được thế giới ngầm mệnh danh là gia đình giang hồ “thuần chủng”. Thực chất, trong những cuộc chơi hỗn mang của giới giang hồ Sài thành, Năm Cam sử dụng Kim Anh theo chỉ đạo của mình. Thị bị ép “ngủ” với ông này, thằng kia… phục vụ chẳng khác là “đồ chơi” cho đám quan chức có mối quan hệ mật thiết với Năm Cam ngày đó. Vì vậy, Kim Anh là mắt xích quan trọng nhất trong chiến lược thâu tóm và điều khiển giang hồ Sài Gòn sau này khi Năm Cam đã trở thành ông trùm. Hám của lạ Gia đình Năm Cam rời quận 4, dọn qua căn biệt thự 107 Trương Định quận 3. Buổi sáng Năm Cam đi đánh tennis ở sân Hồ Xuân Hương, chiều bơi lội trong hồ bơi trên đường Cách Mạng Tháng Tám. Người thiếu phụ có chiếc eo thắt nhỏ, cặp đùi dài và bộ ngực ngồn ngộn đi qua trước mắt, Năm Cam chợt cảm thấy rạo rực trong lòng. Có tiền, có thế lực bởi cái vỏ bọc đặc tình công an, dù không thiếu gái tơ, nhưng nhan sắc mặn mà của thiếu phụ này làm Năm Cam không tránh khỏi xao xuyến. Suy nghĩ một lúc để tìm cách làm quen, Năm Cam đánh bạo bước đến cạnh hồ nơi thiếu phụ đang nhịp nhàng theo kiểu bơi ếch để bắt chuyện “Cô bơi như vậy chưa đúng lắm đâu!”. Thiếu phụ ngước cặp mắt đen ướt rượt nhìn Năm Cam. Vốn là vận động viên bơi lội của quân đội Sài Gòn cũ, vóc dáng của y gọn gàng và khỏe mạnh. Thiếu phụ mỉm cười nhìn Năm Cam “Em không có thầy dạy. Nếu được, anh chỉ cho em bơi nghen?”. Năm Cam bắt đầu tiến công một cách từ tốn và êm ái theo kiểu của y “Em tên gì ?”. “ Tên em là Thu”. “Anh mời em dùng cơm tối”… Thu thua Năm Cam chỉ 5-6 tuổi nhưng thoạt trông, không ai có thể đoán người thiếu phụ này đã vượt qua ngưỡng tuổi 30, có chồng, con đã lớn, nhưng Thu vẫn còn đầy quyến rũ và lãng mạn nên đã ngã vào vòng tay Năm Cam để hưởng chút mặn nồng ân ái mà gã chồng mê mải làm ăn không có thời giờ mang đến. Vốn xuất thân là tay giang hồ mạt hạng thời Đại Cathay, Năm Cam có đủ trò để chinh phục lòng khao khát dục vọng của người đàn bà đang độ hồi xuân. Càng lúc, đôi nhân tình già càng say đắm. “Ông trùm” và bà Thu không đến chỗ đông người mà thường đi uống cà phê, nghe nhạc và cũng “yêu” ở những khách sạn hạng sang nhưng đầy lãng mạn trên nền nhạc, hoa và ánh đèn… Năm Cam đưa Thu vào một số sòng bạc để cầm cố cho vay, bán vòng cẩm thạch cho chủ sòng mới phất hoặc con bạc đang hồi vận đỏ. Thu cặp kè với Năm Cam như hình với bóng dù vẫn còn chung sống với chồng con, với giới giang hồ mặc nhiên xem Thu là vợ bé của y. Thời gian Năm Cam bị đưa đi cải tạo năm 1995, Thu rút về núp bóng ông chồng thương gia, đồng thời tìm mọi cách cắt đứt kỷ niệm với “ông trùm”. Nhưng ngay sau khi Năm Cam trở về, bà ta vẫn là người thứ ba được Năm Cam nhớ đến sau Trúc “mẫu hậu” và cô vợ bé. Tuy nhiên, kết cục của Thu cũng rơi vào bi kịch lao lý, bị chồng ly hôn, gia đình tan nát. Trong các bóng hồng đi qua đời Năm Cam, có một người đàn bà được “ông trùm” cưới làm vợ bé không mấy ai từng biết đến người phụ nữ tên Trương Thị Lành SN 1946, ngụ tại quận 4. Bà Lành là một “bí mật” lớn trong vụ án Năm Cam, người phụ nữ gắn bó với “ông trùm” nhưng không bị lộ danh phận. Người đàn này tính tình rất hiền lành, ít tham gia vào cuộc sống xô bồ, tranh giành địa vị, ham quyền chức hay cuộc sống giàu sang như những bóng hồng khác từng gắn bó với Năm Cam. Quãng thời gian chung sống, bà Lành sinh cho Năm Cam cả thảy 3 người con. Điều ngạc nhiên là Trúc “mẫu hậu” rất quý tính nết bà Lành và đồng ý chấp nhận cảnh chung chồng. Tuy bà Lành vô can với các tội trạng của Năm Cam. Thế nhưng, bà cũng không thoát khỏi bóng đen ám ảnh xui xẻo khi bén duyên với “ông trùm”. Vì chịu nhiều điều tiếng của hàng xóm, của anh em họ hàng nên bà Lành suốt ngày đóng cửa. Một thời gian sau, bà quyết định nương nhờ cửa Phật, tìm chốn tịnh thiền để gột rửa tội lỗi quá khứ, giúp cho tâm hồn được bình an. Cũng phải kể, trước năm giải phóng khi còn làm bảo kê sòng bạc cho anh rể là Bảy Xi, Năm Cam có tham gia 1 vụ thanh toán giang hồ. Không ngờ, Năm Cam vô tình lọt vào mắt xanh của nữ sinh tên Mai, vốn là con của 1 sĩ quan quân đội Cộng Hòa. Dù biết Năm Cam đã có vợ con nhưng nữ sinh này vẫn tình nguyện làm vợ bé của Năm Cam. Sau này, Mai sinh cho Năm Cam 2 người con. Khi cuộc sống hôn nhân không còn mặn nồng, Năm Cam đón con về Trúc “mẫu hậu” nuôi dạy. Năm Cam giờ đã nằm yên dưới ba tấc đất và mang theo nhiều bí mật về cuộc đời. Trong đó, bí mật lớn nhất mà người ông trùm này để lại đến nay chưa bao giờ có câu trả lời “Có bao nhiêu người đàn bà, con gái đã đi ngang qua cuộc đời” của gã từ lúc biết “nếm mùi đời” thân xác con gái ở tuổi 14 cho đến lúc vướng vào lao lý? Đến nay, những bí mật của kẻ hám gái Năm Cam vẫn chưa được giải đáp. Nhưng có 1 sự thực hiển nhiên là hầu hết những bóng hồng ngả vào vòng tay của Năm Cam đều không có cái kết hậu về sau như số phận ông trùm… Kỳ sau Năm Cam vươn lên vũ đài cờ bạc mới khi được nhân làm đệ tử chân truyền của vua cờ bạc Sài Gòn trước giải phóng - Tám Phánh. Y vươn vòi bạch tuộc xây dựng liên minh cờ bạc với những ông trùm cờ bạc khác thu lợi siêu khủng. LÊ VŨ – THỦY SINH – PHẠM TRƯỜNG/PLVN /nam-cam-ky-10-nhung-b Ở trong trại giam, Năm Cam giáp mặt với Đại Cathay – ông trùm du đãng Sài Gòn thời bấy giờ. Ngay từ khi mới vào trại làm “thực tập sinh” trong thế giới giang hồ thu nhỏ, y nuôi mộng một ngày sẽ trở thành ông trùm đất Sài Thành. Năm Cam, Ảnh “Giáp mặt” với thế giới du đãng Sài gòn Bị bắt về tội giết người, 3 anh em Bảy Xi, Nô “cao giò” và Năm Cam bị giam ở phòng 1B4 khám Chí Hòa, cạnh phòng Đại Cathay – ông trùm du đãng khét tiếng Sài Gòn thời bấy giờ. Năm Cam quan sát Đại Cathay từ xa, để ý từng cử chỉ, từng thái độ của người được xem là số một của giới giang hồ Sài Gòn, y nghĩ Đại Cathay cũng hết sức bình thường chẳng có một ưu điểm phi phàm nào. Ba “gà” – tay anh chị hùng cứ khu vực bến đò Thủ Thiêm thường đánh cờ tướng với Đại Cathay. Hai “kỳ thủ” cãi nhau bởi một nước cờ, càng lúc càng hăng, cuối cùng. Nói bằng mồm không xong, Đại Cathay to lớn như hộ pháp, nổi danh lì lợm đã lao vào động thủ, Ba “gà” nhỏ con hơn nhưng nghe đâu “nghề” rất khá. Cuộc đọ sức của hai đối tượng kéo dài suốt cả giờ đồng hồ không phân thắng bại, cuối cùng anh em của cả hai bên can được cuộc “cờ chiến” của hai đối thủ. Khi đã rời trận Ba “gà” tuyên bố “Mai tiếp!”. Quản ngục biết chuyện, lập tức đem Đại Cathay qua phòng giam khác trước khi xảy ra những chuyện tồi tệ hơn. Năm Cam suy nghĩ, làm anh chị mà hành xử kiểu đó không xứng tầm. Sài Gòn, Chợ Lớn sau Hiệp định Geneve cho đến cuối thập niên 1960, đời sống “tranh tối tranh sáng”, loạn du đãng làm các tướng lĩnh bất lực, họ dựa vào các đại ca giang hồ để “dĩ độc trị độc”. Còn giới giang hồ cũng có cách cư xử riêng, biến pháp luật thành chất xúc tác tô vẽ và khẳng định thêm “số má” của những tay anh chị tầm cỡ như Đại Cathay. Họ hàng quan chức, vợ con các tướng lĩnh cấu kết các băng nhóm giang hồ, xây nhà cho họ thuê mở vũ trường, sàn nhảy thoát y, sòng bạc, ma túy cũng không chừa. Cậu Mười – em vợ đệ nhất phu nhân, dựa hơi anh rể là Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu để bất chấp pháp luật, giao du mật thiết các băng nhóm giang hồ cộm cán, trong đó có Đại Cathay. Luôn mặc quần jean, cổ đeo dây chuyền to tướng, mái tóc bồng bềnh nghệ sĩ, ngang tàng, có lúc Đại Cathay như quên hẳn mình là ai, gây hấn với tướng Nguyễn Cao Kỳ trên sàn nhảy. Các tướng lĩnh, những người cực kỳ giàu có thường gặp nhau trong “hậu cung” ở Chợ Lớn do người Hoa tổ chức, Đại Cathay cũng có mặt ở đó bằng cái uy giang hồ của mình để làm thượng khách, hóa thân thành hoàng đế theo kiểu “nhất dạ đế vương” bên mỹ nữ. Nghe qua câu chuyện, Năm Cam nghĩ làm giang hồ chỉ cần lấy sẹo một vài đối tượng, kèm theo có chút máu gan lì cũng có thể thành danh, mà như vậy, có gì là quá sức của mình. Năm Cam lao vào các trận đánh nhau trong tù, dĩ nhiên chỉ là đám lóc nhóc, cắc ké để tạo thanh danh. Y nhận ra, nếu là một tay giang hồ có tầm cỡ, việc kiếm tiền chẳng có gì là khó khăn và càng kiếm được nhiều tiền càng dễ tạo thêm vây cánh, nghĩa là thêm thanh thế, danh tiếng. Với cách nghĩ ấy, y bắt đầu cảm thấy rạo rực bầu máu nóng và khát vọng đổi đời bằng con đường tắt kiểu các tay anh chị y đã nhìn thấy. 3H2 – phòng kỷ luật do một tên tội phạm là Bé Bòn quản lý. Năm Cam bị chuyển qua phòng này. Bé Bòn hung ác có tiếng, y vẽ vòng phấn giữa phòng rồi bảo “Mày vô ngồi trong đó, tối nay tao tính sổ”. Sau đó, có lẽ thấy Năm Cam còn quá nhỏ tuổi nên được đặc cách miễn “thủ tục” chào phòng. Nhưng không lâu sau, Năm Cam chứng kiến cảnh Bé Bòn bị hai tên anh chị khác thanh toán chớp nhoáng bằng đòn đánh lén. Phòng kỷ luật 3H2 giải tán. Năm Cam rút ra một điều từ vụ thanh toán Bé Bòn, miễn là loại bỏ được địch thủ, còn phương tiện gì, thủ đoạn nào cũng làm được. Sau 18 tháng bị giam giữ, Năm Cam, Bảy Xi, Nô “cao giò” bước ra toà. Năm Cam nhận hết tội về mình và bị kết án 3 năm tù. Bảy Xi, Nô “cao giò” được trả tự do ngay tại tòa. Trở lại khám Chí Hòa, Năm Cam vào khu nhi đồng để quản lý. Tại đây, Năm Cam tham gia 1 vụ ẩu đả nên bị chuyển tới khu tù chính trị. Tại phòng giam này một người tù chính trị tên Sáu Hoa đã dạy Năm Cam biết chữ. Năm Cam rất có tình cảm và khâm phục những người tù chính trị này, đặc biệt trước đòn roi của bọn quản ngục họ vẫn rất kiên cường. Tay nhúng chàm Cận Tết Nguyên Đán, Năm Cam cầm mảnh giấy tha tù trên tay bước ra khỏi cổng khám Chí Hòa. Như bất kỳ cuộc hội ngộ nào, nước mắt, nụ cười và tất cả mừng tủi như òa vỡ khi Năm Cam từ xe taxi lững thững bước vào nhà ở hẻm Sáu Căn. Năm Cam tới sòng me của Bảy Xi chơi. Tọa lạc trong con hẻm được mệnh danh là Xóm Cầu Tiêu, sòng me của Bảy Xi hoạt động khá rôm rả. Vừa thấy mặt Năm Cam, Bảy Xi lại dúi vào tay đứa em vợ có thành tích xấp tiền kèm theo lời dặn “Cứ kẹt là cậu qua đây, với cậu, tôi không tiếc cái gì hết!”, cũng là để trả nghĩa em vợ gá thân nhận tội thay mình. Ở sòng bạc của Bảy Xi, Năm Cam tái hợp với nhiều thành phần bất hảo trong xã hội. Năm Cam gặp Sơn “lùn”, nhân vật quái kiệt khu bến tàu. Cứ mỗi lần y đi tù về là cảnh sát cảng Sài Gòn lại phải đau đầu vì tài ăn trộm của y. Sơn “lùn” hỏi “Chú muốn có tiền xài Tết không?”. Năm Cam gật đầu theo Sơn “lùn” đi trộm cắp. Đêm. Cả bọn gồm Nô “cao giò”, Của “cọp”, Bảy “trắng”, Năm Cam đột nhập kho hàng của bến tàu. Những tên trộm cạy tung các kiện thuốc tây, máy radio loại nhỏ cho vào túi vải rồi chuồn về an toàn. Năm Cam cảm thấy thắc mắc về phi vụ trộm cắp dễ như chỗ không người. Khi tập kết số hàng về nhà y ở khu vực chợ Cầu Cống thì gặp Sơn “lùn”, hắn bảo “Công việc của tụi bây xong rồi, giờ tao lãnh trách nhiệm đi tìm mối tiêu thụ”. Chiều 30 Tết, Sơn “lùn” trở về đưa tất cả qua nhà hàng Đồng Khánh nhận tiền, ăn bữa tiệc tất niên tương đối linh đình. Sơn hồ hởi tuyên bố mỗi người nhận trước đồng, mùng 2 Tết sẽ nhận phần gấp 3-4 lần. Nhưng sau đó, Sơn đã ôm trọn số tiền còn lại lặn mất tăm. Năm Cam cầm tiền đi gặp Tư Xẩm bàn bạc mua nhà 148/31 Tôn Đản bằng đồng tiền do chính bản thân kiếm được, dù là tiền ăn trộm. Sau đó, vụ án được cảnh sát điều tra làm rõ, đồng bọn của Năm Cam tham gia vụ trộm lần lượt bị bắt nhưng riêng Năm Cam được Bảy Xi lo liệu nên thoát án. Một số tiền lót tay được tung ra kịp lúc và đúng người, cộng thêm Năm Cam không nằm trong danh sách những tên trộm chuyên nghiệp nên Bảy Xi dễ dàng cứu được y một khoá tù dài đằng đẵng. Bảy Xi vỗ vai em vợ, khuyên “Cậu cần gì cứ qua anh, việc gì phải dây vào ba cái vụ trộm cắp mang tiếng mà lỡ có gì tội cho vợ con”. Sau phi vụ đầu đời, Năm Cam rút ra được bài học quí báu “Thề không bao giờ lao vào cách kiếm tiền theo kiểu lưu manh cấp thấp”. Theo Lê Vũ – Thủy Sinh – Phạm Trường Báo Pháp Luật Thu nạp “chiến tướng” Dưới trướng của Năm Cam, ngoài hàng loạt những tên tuổi có “số má” như Lý “đôi” - tay kỳ bẻo hết sức quan trọng và lợi hại đã tham mưu cho Năm Cam tổ chức lại những sòng bạc di động và lôi kéo con bạc về chơi ở sòng đông nườm nượp. Gia nhập hàng ngũ tâm phúc của Năm Cam còn có Sáu “nhà”, Thảo “ma”, Ba Mạnh, Thành “đôla”, Thọ “Đại uý” cháu gọi Năm Cam bằng cậu ruột, Mười “đen”. Còn phải kể đến những tên giang hồ cộm cán như Luông “điếc”, Thành Chân, kế đến là Tuấn “tăng” gốc Hà Nội, chuyên tổ chức sòng xóc đĩa. Cuối cùng là Cường “híp”, có đại bản doanh là quán karaoke ôm trên đường Võ Văn Tần, được xem là ghê gớm nhất. Luông “điếc” được Năm Cam biết tiếng là trung thành và lỳ lợm từ hồi còn làm cai sòng cho Huỳnh Tỳ một trong 4 gã du đảng nổi tiếng thời Đại Cathay. Cưu mang gã giang hồ thất thế nhưng có máu liều mạng này, Năm Cam nhẩm tính đến việc dùng Luông “điếc” vào cuộc thanh toán mà theo y, chỉ có Luông mới đủ gan dạ, có nhiều điều lợi. Để Luông có thể sống một cách tạm gọi là “cơm no bò cưỡi” nhưng không thể trở thành giàu có để luôn lệ thuộc vào mình, Năm Cam cung cấp mọi yêu cầu của tên đàn em “điếc lác” này trong chừng mực còn kiểm soát được. Luông gá nghĩa với nữ quái Hà “trề” - một người xuất thân từ gia đình tử tế nhưng lại không có chút đàng hoàng nào. Những đòi hỏi quá quắt của cô vợ xinh xắn, trẻ trung làm Luông ngày càng lún sâu vào vòng kiềm tỏa của Năm Cam. Một chiến tướng khác của Năm Cam khiến giang hồ từ Nam ra Bắc đều nể phục đó chính là Thành Chân. Thành Chân tên thật là Ngô Chí Thành, gã thích đọc tiểu thuyết “Bỉ vỏ” của nhà văn Nguyên Hồng, rất thích tính cách tên tướng cướp ở bến Bính ngày xưa. Chính vì thế gã học được cái lẽ quân tử như thời “Lương Sơn Bạc”, đó là không cậy thế hiếp đáp kẻ yếu, người lành mà ngược lại còn sẵn sàng giúp họ khi họ bị kẻ khác hà hiếp, cướp bóc... Với người thường không có liên quan, họ nghĩ Thành là người lạnh lùng nhưng có tâm. Thành chân có bản lĩnh, khôn ngoan, mọi va chạm đều muốn giải quyết bằng đối thoại, không đạt kết quả khi đó huyết chiến thì Thành luôn là kẻ nắm phần thắng trong tay vì y biết tiên liệu, sắp xếp và đặc biệt là hiểu đối thủ. Năm Cam lớn lên từ sòng bạc rồi cũng chính sòng bạc đã mang lại cho Năm Cam rất nhiều tiền bạc, thế lực. Những ai đã nhận được đồng tiền của Năm Cam buông ra sẽ phải bị trả giá đắt nếu không trói chặt đời mình vào sự sai khiến của ông ta như một kẻ “ăn cơm chúa phải múa tối ngày”. Những tên giang hồ đang hành nghề gặp trắc trở, bị truy nã cùng đường đều đến xin “cậu Năm”, che chở. Hàng loạt đám đàn em lân cận của Năm Cam mua nhà lầu, tậu xế hộp. Đám quái nhập nha bình an vô sự sau hàng loạt vụ “dọn hàng” khu thương xá Chợ Lớn, Bình Tây. Đám quái cũng tung hoành khắp bến xe lam, xe buýt hay cũng thong dong “đi chợ” từ các khu Chợ Lớn đến chợ nhỏ. Chỉ riêng đám cướp giật ăn “bay” là đại cấm kỵ, bị Năm Cam sẵn sàng chỉ điểm, cống nạp bọn này cho cảnh sát hình sự. Toàn bộ đám quái Sài Gòn ai biết phận nấy, phải đều đặn cống nạp hàng tháng cho Năm Cam. Số tiền này sẽ được Năm Cam dùng vào “chi phí bình an” cho các đàn em. Mánh tình cảm này tạo cho các tên quái cảm giác mình được ông trùm quan tâm nâng đỡ. Với giang hồ Cầu Muối, nơi phát tích và thành danh hàng loạt anh chị cộm cán, Năm Cam mở rộng quan hệ và hình thành liên kết ngầm với các thế lực khác nhau. Phải kể đến Hiệp “phò mã” - kẻ được được giang hồ phong tặng danh xưng đầy tính mỉa mai bởi gã là con rể của ông trùm Năm Cam, Hiệp đã có lợi rất nhiều do thuở xưa từng là tên đầu đường xó chợ khu Cầu Muối. Rồi đến Châu Phát Lai Em, thành danh từ vụ “cạch tay đôi” và đâm chết 1 gã giang hồ giỏi võ và số má giang hồ cháu của Đực “bà Tiều” nhưng không hề bị kết án. Đây là bí ẩn làm giới giang hồ đâm ra chờn mặt Lai Em. Lai Anh, một tên chỉ nhờ núp theo sự nổi danh của Lai Em mà có thể tha hồ làm mưa làm gió một cõi. Sau Lai Em, anh em Cu Báo, Cu Tư còn có tên gọi là Tư “râu” có thể tổ chức các trường gà một cách thuận lợi vì có các “ông thầy” đứng sau lưng. Với chiếc thẻ cộng tác viên quân báo do Mười “điệp”, lúc ấy là phó ban phụ trách cấp, Cu Tư nghiễm nhiên đứng ngoài vòng luật pháp, do tính cả nể của các vị giới chức công an với ngành quân báo. Lai Em còn có sự yểm trợ ra mặt của Thiếu tá Ngọc còn gọi là Ngọc “sọ não” do bị thương ở đầu trên chiến trường K - kẻ đã liên kết làm ăn và thọ lãnh của Lai Em quá nhiều đến độ quên cả mình là quân nhân. Sài Gòn những năm giữa thập kỷ 90 là thời điểm thế lực Năm Càm bành trướng, biến khu Chợ Lớn thành lãnh địa bất khả xâm phạm của băng nhóm do y cầm đầu. Lúc đó, Sơn “bạch tạng”, gã giang hồ máu mặt nhất đất Bắc do sa cơ lỡ vận đã có thời gian phiêu bạt vào Sài Gòn. Năm Cam tìm hiểu được biết quá khứ của Sơn sinh năm 1962 gốc Hà Nội, dáng người thư sinh, nước da trắng bóc nên biệt danh là “bạch tạng”. Giang hồ đất Bắc, người ta chỉ biết đến hai đại gia là Khánh “trắng” và Phúc “bồ”, còn tên tuổi của Sơn vẫn chỉ là ẩn số. Chỉ vì một vụ va chạm nhỏ mà Sơn vác kiếm chém Khánh “trắng” nên bị Công an Hà Nội săn lùng phải vào Nam lánh nạn. Sống ít lâu dưới sự cưu mang của đàn em, Sơn tỏ ra khó chịu vì tù túng và lệ thuộc. Gã có ý định chinh chiến để giành lấy một số quyền lợi sống cho mình và các đàn em như cách đã từng thực hiện ở Hà Nội. Gã đàn em vội ngăn lại và hiến kế cho Sơn nên nhờ bóng Năm Cam trước mắt. Năm Cam đưa việc này ra hỏi ý kiến đàn em, Thành Chân gợi ý nên cứu vớt Sơn trong thế kẹt để mua lấy chút ân tình. Năm Cam tạo điều kiện cho Sơn mở vài sòng bạc để có thu nhập. Gần như quy luật nhưng ít tên giang hồ nào chịu hiểu. Không phải cứ hễ có máu mặt, đâm chém liều mạng, là có thể giàu có bẳng nghề mở sòng bạc. Muốn thành công trong lĩnh vực kinh doanh này, ngoài lòng đam mê đỏ đen, như ông trùm Năm Cam, cần có nhiều yếu tố khác, mà không ai, từ Đại Cathay đến Sơn “đảo” đã có được. Đó là sự nhẫn nại, nham hiểm và thậm chí, biết luồn cúi khi cần thiết cũng là một bản lĩnh cần có để trở thành một ông trùm. Sơn không có đủ các yếu tố bản lĩnh như vậy. Thói quen hào phóng vung tay quá trán của Sơn không cho phép bành trướng qui mô của sòng bạc mà trái lại, số vốn ngày càng teo tóp dần. Thời gian có lẽ đã xoá mờ dấu tích tội lỗi của Sơn gây ra trên đất chôn nhau cắt rốn, nghĩ vậy gã quyết định đến gặp Năm Cam nói lời từ giã để qui cố hương. Năm Cam ngỏ ý tiếc và ra vẻ cố cầm giữ Sơn ở lại với mình. “Ở đây có anh, về Hà Nội làm gì!”. Sơn về Bắc, Năm cam vui mừng, mở tiệc cúng heo. Nhưng trong lòng y thầm mừng vì “Kè kè bên mình một quả lựu đạn, chẳng biết nổ lúc nào, ai chẳng sợ”. Hóa giải ân oán giang hồ Ngoài việc bảo kê tội phạm, Năm Cam còn đủ uy để đóng vai “người thương thuyết” hóa giải hầu hết những mối ân ái giang hồ Sài Gòn. Câu chuyện sau đây là ví dụ cho thấy cái uy của ông trùm lớn cỡ nào. Vũ trường VIP trên đường Nguyễn Văn Chiêm, hàng đêm, dân chơi lắm của nhiều tiền từ các nơi đến tụ tập ca hát, nhảy nhót. Chủ nhân vũ trường luôn hậu đãi Thành Chân một chai Hennessy miễn phí mỗi khi đến vũ trường. Trong khi Mười “đen”, một tay chân thân tín khác của Năm Cam lại phải è cổ mua vé nên rất lấy làm đố kỵ Thành Chân. Gã cho đàn em dò la lên phương án “gỡ bản số giang hồ” của Thành Chân. Nửa đêm, Thành Chân rời vũ trường VIP, nhóm sát thủ liền bám theo. Đến một đọan đường vắng, nhóm sát thủ chặn Thành Chân, chém vào lưng vào vai để gọi là “cảnh cáo”. Liệu thế chỉ có một mình, Thành Chân mang vết thương đến bệnh viện băng bó và im lặng không nói một lời dù biết chắc ai đứng sau chỉ đạo hạ thủ mình. Thế nhưng, cánh đàn em Hải Phòng của Thành Chân, đi đi về về thành phố Hoa Phượng đỏ, đã đem nỗi nhục của riêng Thành Chân kể lại cho “giang hồ đất Cảng” biết. Thành phố Hải Phòng vốn nổi danh là nơi lần lượt mọc lên những tay “chọc trời khuấy nước”, vì vậy khi nghe chuyện kể lại, giang hồ Đất Cảng không dễ chịu nỗi nhục này, quyết tìm kẻ “gỡ số” của “giang hồ đất Cảng” để tính sổ. Ngồi cùng bàn với Cu Lý một tay giang hồ khét tiếng Đất Cảng là 1 tên cùng độ tuổi, vẻ mặt hung ác lầm lì đang “đánh hơi” Mười “đen”. Lúc này một ả đào thân tín của Năm Cam ngồi sà vào lòng Cu Lý vuốt ve mơn chớn. Cu Lý nhìn qua bạn ngầm hỏi ý, gã bạn lắc đầu, mặt vẫn lạnh như băng. Vốn từng trải kinh nghiệm, ả đào này biết ngay có chuyện không ổn, giả lả mấy câu rồi lui luôn ra ngoài báo tin cho Năm Cam. Nghe kể lại đầu đuôi, y tái mặt, biết ngay là có chuyện lớn. Năm Cam bảo “Cu Lý mỗi khi vào Sài Gòn thường đến gặp y để chào xã giao, lần này chúng đến một cách âm thầm, ắt là có vần đề”. Năm Cam với sự nhạy bén bẩm sinh, đoán ra ngay Cu Lý muốn gì. Suy nghĩ một lúc, Năm Cam gọi điện thoại cho Mười “đen” cau mày gằn giọng ra lệnh cho gã đàn em về nhà nằm thủ thế. Mười “đen” hốt hoảng biết có chuyện nên hỏi dồn qua điện thoại nhưng Năm Cam không trả lời. Năm Cam bước vào phòng karaoke, cười xã giao. Thấy ông trùm xã hội đen miền Nam đột ngột xuất hiện, hai gã giang hồ Hải Phòng vội đứng dậy đón tiếp. Năm Cam vờ trách móc “Hai chú vào chơi sao không nhắn anh một tiếng, lỡ tụi nhỏ có gì thất thố, anh biết ăn nói làm sao với nhau?”. Đưa mắt nhìn nhau ngầm hội ý, sau phút im lặng, Cu Lý lên tiếng “Em xin giới thiệu với anh Năm đây là Hùng “tót”, bạn thân của em, bây giờ đang sống ở Anh Quốc về Việt Nam chơi”. “Hân hạnh được biết chú Hùng!”, Năm Cam vừa nói vừa đưa tay ra bắt. Sau vài ly xã giao, Năm Cam vào đề “Nghe tụi nhỏ báo lại hình như chú Lý có ý tìm thằng Mười?”. Đắn đo một lúc, Cu Lý nói toạc “Nói thật với anh Năm, chuyện của bọn em với thằng Mười “đen”, mong anh đừng xen vào! Danh dự của đất Hải Phòng đâu có thể để cho ai muốn làm gì thì làm! Em nghe mấy đứa em nó bảo thằng Mười này láo lắm”. Vẫn giữ nét mặt thản nhiên, Năm Cam mềm mỏng đỡ lời “Ồ có gì đâu chú ngại anh buồn. Giang hồ va chạm nhau là lẽ thường mà!”. Năm Cam ngồi xuống với lối nói chuyện khôn khéo không khó để moi được hết ruột gan Cu Lý. Năm Cam ôn tồn “Có lẽ các chú hiểu lầm rồi, thằng Mười cũng là thằng biết điều lắm, nếu không, dễ gì anh nhận nó về làm thằng em”. Nhận ra nét mặt chuyển biến trên gương mặt của hai tay anh chị Hải Phòng, Năm Cam biết thành công nên tiếp tục ôn tồn hóa giải hận thù rồi từ lúc nào tước luôn khẩu súng của Cu Lý đang trực nhả đạn. Còn nữa Ngoài việc bảo kê tội phạm, Năm Cam còn đủ uy để đóng vai “người thương thuyết” hóa giải hầu hết những mối ân oán giang hồ Sài Gòn. Thu nạp “chiến tướng” Dưới trướng của Năm Cam, ngoài hàng loạt những tên tuổi có “số má” như Lý “đôi” - tay kỳ bẻo hết sức quan trọng và lợi hại đã tham mưu cho Năm Cam tổ chức lại những sòng bạc di động và lôi kéo con bạc về chơi ở sòng đông nườm nượp. Gia nhập hàng ngũ tâm phúc của Năm Cam còn có Sáu “nhà”, Thảo “ma”, Ba Mạnh, Thành “đôla”, Thọ “Đại uý” cháu gọi Năm Cam bằng cậu ruột, Mười “đen”. Còn phải kể đến những tên giang hồ cộm cán như Luông “điếc”, Thành Chân, kế đến là Tuấn “tăng” gốc Hà Nội, chuyên tổ chức sòng xóc đĩa. Cuối cùng là Cường “híp”, có đại bản doanh là quán karaoke ôm trên đường Võ Văn Tần, được xem là ghê gớm nhất. Luông “điếc” được Năm Cam biết tiếng là trung thành và lỳ lợm từ hồi còn làm cai sòng cho Huỳnh Tỳ một trong 4 gã du đảng nổi tiếng thời Đại Cathay. Cưu mang gã giang hồ thất thế nhưng có máu liều mạng này, Năm Cam nhẩm tính đến việc dùng Luông “điếc” vào cuộc thanh toán mà theo y, chỉ có Luông mới đủ gan dạ, có nhiều điều lợi. Để Luông có thể sống một cách tạm gọi là “cơm no bò cưỡi” nhưng không thể trở thành giàu có để luôn lệ thuộc vào mình, Năm Cam cung cấp mọi yêu cầu của tên đàn em “điếc lác” này trong chừng mực còn kiểm soát được. Luông gá nghĩa với nữ quái Hà “trề” - một người xuất thân từ gia đình tử tế nhưng lại không có chút đàng hoàng nào. Những đòi hỏi quá quắt của cô vợ xinh xắn, trẻ trung làm Luông ngày càng lún sâu vào vòng kiềm tỏa của Năm Cam. Một chiến tướng khác của Năm Cam khiến giang hồ từ Nam ra Bắc đều nể phục đó chính là Thành Chân. Thành Chân tên thật là Ngô Chí Thành, gã thích đọc tiểu thuyết “Bỉ vỏ” của nhà văn Nguyên Hồng, rất thích tính cách tên tướng cướp ở bến Bính ngày xưa. Chính vì thế gã học được cái lẽ quân tử như thời “Lương Sơn Bạc”, đó là không cậy thế hiếp đáp kẻ yếu, người lành mà ngược lại còn sẵn sàng giúp họ khi họ bị kẻ khác hà hiếp, cướp bóc… Với người thường không có liên quan, họ nghĩ Thành là người lạnh lùng nhưng có tâm. Thành chân có bản lĩnh, khôn ngoan, mọi va chạm đều muốn giải quyết bằng đối thoại, không đạt kết quả khi đó huyết chiến thì Thành luôn là kẻ nắm phần thắng trong tay vì y biết tiên liệu, sắp xếp và đặc biệt là hiểu đối thủ. Năm Cam lớn lên từ sòng bạc rồi cũng chính sòng bạc đã mang lại cho Năm Cam rất nhiều tiền bạc, thế lực. Những ai đã nhận được đồng tiền của Năm Cam buông ra sẽ phải bị trả giá đắt nếu không trói chặt đời mình vào sự sai khiến của ông ta như một kẻ “ăn cơm chúa phải múa tối ngày”. Những tên giang hồ đang hành nghề gặp trắc trở, bị truy nã cùng đường đều đến xin “cậu Năm”, che chở. Hàng loạt đám đàn em lân cận của Năm Cam mua nhà lầu, tậu xế hộp. Đám quái nhập nha bình an vô sự sau hàng loạt vụ “dọn hàng” khu thương xá Chợ Lớn, Bình Tây. Đám quái cũng tung hoành khắp bến xe lam, xe buýt hay cũng thong dong “đi chợ” từ các khu Chợ Lớn đến chợ nhỏ. Chỉ riêng đám cướp giật ăn “bay” là đại cấm kỵ, bị Năm Cam sẵn sàng chỉ điểm, cống nạp bọn này cho cảnh sát hình sự. Toàn bộ đám quái Sài Gòn ai biết phận nấy, phải đều đặn cống nạp hàng tháng cho Năm Cam. Số tiền này sẽ được Năm Cam dùng vào “chi phí bình an” cho các đàn em. Mánh tình cảm này tạo cho các tên quái cảm giác mình được ông trùm quan tâm nâng đỡ. Với giang hồ Cầu Muối, nơi phát tích và thành danh hàng loạt anh chị cộm cán, Năm Cam mở rộng quan hệ và hình thành liên kết ngầm với các thế lực khác nhau. Phải kể đến Hiệp “phò mã” - kẻ được được giang hồ phong tặng danh xưng đầy tính mỉa mai bởi gã là con rể của ông trùm Năm Cam, Hiệp đã có lợi rất nhiều do thuở xưa từng là tên đầu đường xó chợ khu Cầu Muối. Rồi đến Châu Phát Lai Em, thành danh từ vụ “cạch tay đôi” và đâm chết 1 gã giang hồ giỏi võ và số má giang hồ cháu của Đực “bà Tiều” nhưng không hề bị kết án. Đây là bí ẩn làm giới giang hồ đâm ra chờn mặt Lai Em. Lai Anh, một tên chỉ nhờ núp theo sự nổi danh của Lai Em mà có thể tha hồ làm mưa làm gió một cõi. Sau Lai Em, anh em Cu Báo, Cu Tư còn có tên gọi là Tư “râu” có thể tổ chức các trường gà một cách thuận lợi vì có các “ông thầy” đứng sau lưng. Với chiếc thẻ cộng tác viên quân báo do Mười “điệp”, lúc ấy là phó ban phụ trách cấp, Cu Tư nghiễm nhiên đứng ngoài vòng luật pháp, do tính cả nể của các vị giới chức công an với ngành quân báo. Lai Em còn có sự yểm trợ ra mặt của Thiếu tá Ngọc còn gọi là Ngọc “sọ não” do bị thương ở đầu trên chiến trường K - kẻ đã liên kết làm ăn và thọ lãnh của Lai Em quá nhiều đến độ quên cả mình là quân nhân. Sài Gòn những năm giữa thập kỷ 90 là thời điểm thế lực Năm Càm bành trướng, biến khu Chợ Lớn thành lãnh địa bất khả xâm phạm của băng nhóm do y cầm đầu. Lúc đó, Sơn “bạch tạng”, nhân vật có tiếng nhất đất Bắc quyết định Nam tiến để làm ăn. Năm Cam tìm hiểu được biết quá khứ của Sơn sinh năm 1962 gốc Hà Nội, dáng người thư sinh, nước da trắng bóc nên biệt danh là “bạch tạng”. Giang hồ đất Bắc, người ta chỉ biết đến hai đại gia là Khánh “trắng” và Phúc “bồ”, còn tên tuổi của Sơn vẫn chỉ là ẩn số. Hóa giải ân oán giang hồ Ngoài việc bảo kê tội phạm, Năm Cam còn đủ uy để đóng vai “người thương thuyết” hóa giải hầu hết những mối ân ái giang hồ Sài Gòn. Câu chuyện sau đây là ví dụ cho thấy cái uy của ông trùm lớn cỡ nào. Vũ trường VIP trên đường Nguyễn Văn Chiêm, hàng đêm, dân chơi lắm của nhiều tiền từ các nơi đến tụ tập ca hát, nhảy nhót. Chủ nhân vũ trường luôn hậu đãi Thành Chân một chai Hennessy miễn phí mỗi khi đến vũ trường. Trong khi Mười “đen”, một tay chân thân tín khác của Năm Cam lại phải è cổ mua vé nên rất lấy làm đố kỵ Thành Chân. Gã cho đàn em dò la lên phương án “gỡ bản số giang hồ” của Thành Chân. Nửa đêm, Thành Chân rời vũ trường VIP, nhóm sát thủ liền bám theo. Đến một đoạn đường vắng, nhóm sát thủ chặn Thành Chân, chém vào lưng vào vai để gọi là “cảnh cáo”. Liệu thế chỉ có một mình, Thành Chân mang vết thương đến bệnh viện băng bó và im lặng không nói một lời dù biết chắc ai đứng sau chỉ đạo hạ thủ mình. Thế nhưng, cánh đàn em Hải Phòng của Thành Chân, đi đi về về thành phố Hoa Phượng đỏ, đã đem nỗi nhục của riêng Thành Chân kể lại cho “giang hồ đất Cảng” biết. Thành phố Hải Phòng vốn nổi danh là nơi lần lượt mọc lên những tay “chọc trời khuấy nước”, vì vậy khi nghe chuyện kể lại, giang hồ Đất Cảng không dễ chịu nỗi nhục này, quyết tìm kẻ “gỡ số” của “giang hồ đất Cảng” để tính sổ. Ngồi cùng bàn với Cu Lý một tay giang hồ khét tiếng Đất Cảng là 1 tên cùng độ tuổi, vẻ mặt hung ác lầm lì đang “đánh hơi” Mười “đen”. Lúc này một ả đào thân tín của Năm Cam ngồi sà vào lòng Cu Lý vuốt ve mơn chớn. Cu Lý nhìn qua bạn ngầm hỏi ý, gã bạn lắc đầu, mặt vẫn lạnh như băng. Vốn từng trải kinh nghiệm, ả đào này biết ngay có chuyện không ổn, giả lả mấy câu rồi lui luôn ra ngoài báo tin cho Năm Cam. Nghe kể lại đầu đuôi, y tái mặt, biết ngay là có chuyện lớn. Năm Cam bảo “Cu Lý mỗi khi vào Sài Gòn thường đến gặp y để chào xã giao, lần này chúng đến một cách âm thầm, ắt là có vần đề”. Năm Cam với sự nhạy bén bẩm sinh, đoán ra ngay Cu Lý muốn gì. Suy nghĩ một lúc, Năm Cam gọi điện thoại cho Mười “đen” cau mày gằn giọng ra lệnh cho gã đàn em về nhà nằm thủ thế. Mười “đen” hốt hoảng biết có chuyện nên hỏi dồn qua điện thoại nhưng Năm Cam không trả lời. Năm Cam bước vào phòng karaoke, cười xã giao. Thấy ông trùm xã hội đen miền Nam đột ngột xuất hiện, hai gã giang hồ Hải Phòng vội đứng dậy đón tiếp. Năm Cam vờ trách móc “Hai chú vào chơi sao không nhắn anh một tiếng, lỡ tụi nhỏ có gì thất thố, anh biết ăn nói làm sao với nhau?”. Đưa mắt nhìn nhau ngầm hội ý, sau phút im lặng, Cu Lý lên tiếng “Em xin giới thiệu với anh Năm đây là Hùng “tót”, bạn thân của em, bây giờ đang sống ở Anh Quốc về Việt Nam chơi”. “Hân hạnh được biết chú Hùng!”, Năm Cam vừa nói vừa đưa tay ra bắt. Sau vài ly xã giao, Năm Cam vào đề “Nghe tụi nhỏ báo lại hình như chú Lý có ý tìm thằng Mười?”. Đắn đo một lúc, Cu Lý nói toạc “Nói thật với anh Năm, chuyện của bọn em với thằng Mười “đen”, mong anh đừng xen vào! Danh dự của đất Hải Phòng đâu có thể để cho ai muốn làm gì thì làm! Em nghe mấy đứa em nó bảo thằng Mười này láo lắm”. Vẫn giữ nét mặt thản nhiên, Năm Cam mềm mỏng đỡ lời “Ồ có gì đâu chú ngại anh buồn. Giang hồ va chạm nhau là lẽ thường mà!”. Năm Cam ngồi xuống với lối nói chuyện khôn khéo không khó để moi được hết ruột gan Cu Lý. Năm Cam ôn tồn “Có lẽ các chú hiểu lầm rồi, thằng Mười cũng là thằng biết điều lắm, nếu không, dễ gì anh nhận nó về làm thằng em”. Nhận ra nét mặt chuyển biến trên gương mặt của hai tay anh chị Hải Phòng, Năm Cam biết thành công nên tiếp tục ôn tồn hóa giải hận thù rồi từ lúc nào tước luôn khẩu súng của Cu Lý đang trực nhả đạn. Còn nữa LÊ VŨ-THUỶ SINH-PHẠM TRƯỜNG/PLVN /nam-cam-ky-6-gian

năm cam kỳ 7