Hàn Nhậm Phục Hối Hận Đã Muộn! Chương 7: Cô Muốn Đi Đâu Một tháng sau khi xuất viện, Tiêu Ý Nhã quay lại Hàn gia. Thật lòng việc này không khiến cho Tiêu Ý Nhã có một chút hưng phấn nào. Chỉ do có một vài thứ quan trọng buộc cô phải quay lại lấy mà thôi. cash. Kì Liên xảy cái thai trong bụng mình, một mũi tên trúng hai con vốn dĩ không muốn giữ lại đứa bé, nếu sinh ra rồi để Hàn Nhậm Phục phát hiện nó không phải con hắn, Kì Liên có thể tưởng tượng ra tương lai của lẽ viễn cảnh bị trói đứng đánh đến mức không ra hình dạng của Tiêu Ý Nhã sẽ một lần nữa đặt lên người Nhậm Phục vốn không phải là người sẽ nương tay vẻ những kẻ phản bội tốt hơn là sau chuyện lần này, Tiêu Ý Nhã có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không thể minh oan cho bản thân mình. Khi ấy trên lầu chỉ có hai người, Hàn Nhậm Phục thông minh sáng suốt đến đâu cũng không thể ngờ tới việc Kì Liên tự mình ngã, hắn sẽ một mực cho rằng Ý Nhã cố ý làm hại dù việc ấy có nguy hiểm, Kì Liên cũng sẽ bán mạng thử một lần. Và may mắn đã mỉm cười với cô ta, không những ngoài mất cái thai cô cũng không ảnh hưởng gì nhiều, Kì Liên còn có thể nhân cơ hội Hàn Nhậm Phục không để ý, sai người ђàภђ ђạ Tiêu Ý Nhã một không phải do Tiêu Ý Nhã đột nhiên xuất hiện, cô ta cũng sẽ không phải khổ sở như vậy, cho dù cô vốn không có tình cảm với Hàn Nhậm Phục, thì người đàn ông này cũng là của cô, vứt bỏ rồi cũng sẽ không cho đồ tiện nhân như Tiêu Ý Nhã chạm Ý Nhã mệt mỏi cả thể xác lẫn tâm hồn, không còn có ý định giúp Hàn Nhậm Phục nhận ra bộ mặt thật của Kì Liên nữa. Chỉ nói một Hàn Nhậm Phục... anh thực ngày bị đánh đến mất nửa cái mạng, Tiêu Ý Nhã hoàn toàn rời khỏi cuộc đời Hàn Nhậm Phục, quyết định chặt đứt đoạn tình cảm này ở không muốn ૮ɦếƭ, nhưng nếu cứ cố chấp, có lẽ sẽ có một ngày nào đó cô sẽ bị Hàn Nhậm Phục ép mình đến ૮ɦếƭ trong ngôi nhà đó mà khi biết Tiêu Ý Nhã dọn ra ngoài ở, Hàn Nhậm Phục cũng không tỏ rõ thái độ gì. Hằng ngày vẫn ở bên cạnh chăm sóc Kì Liên, bác sĩ nói thân thể cô vì lần sảy thai đó mà hư nhược, cần phải bồi bổ thật nhiều mới có thể hồi qua sẽ có đôi lúc hắn luôn thất thần nghĩ đến đôi mắt ngậm cười đây khi mẹ hắn còn ở nhà, Kì Liên sẽ không được phép bước chân vào Hàn Gia, bà ép hắn và Tiêu Nhã Ý ngủ trên cùng một Nhậm Phục ngoài chán ghét cũng chỉ còn lại chán ghét. Nhưng hắn vẫn ôm tâm trạng không bằng lòng ấy nằm cạnh Ý Nhã suốt ba năm trời. Nói không bận tâm là giả, bởi mùi bạc hà quen thuộc trên cơ thể cô hắn đã quen thuộc suốt ba năm. Đột nhiên biến mất liền cảm thấy vô cùng trống Nhậm Phục mất ngủ. Hắn không phải chưa từng ngủ một mình, cũng không phải chưa từng ngủ cùng Kì Liên, thậm chí ba tháng trước sau khi say mèm ở một đêm rượu còn cùng Kì Liên thân mật, đó cũng là lần đầu tiên hắn và Kì Liên thân mật với dạo gần đây, mùi nước hoa đắt tiền nhẹ thoang thoảng trên người Kì Liên đã không còn hấp dẫn hắn nữa, thậm chí còn có đôi ba phần bài xích. Chính hắn cũng không hiểu rốt cuộc bản thân mình bị cái nay sau khi đợi Kì Liên ngủ, Hàn Nhậm Phục rời giường ra ngoài hút thuốc. Hắn nhớ tới Tiêu Ý Nhã rất ghét mùi thuốc, nhưng hắn vốn chẳng hề quan tâm, thích hút lúc nào thì hút. Mặc dù vậy, Tiêu Ý Nhã vẫn làm lơ ánh mắt chán ghét của hắn, hằng ngày nhắc Đừng hút thuốc nhiều như vậy. Thực sự không tốt cho sức bất chợt nghĩ, Kì Liên chưa từng khuyên hắn bỏ thuốc, vì chính cô ấy cũng là người hút Nhậm Phục dụi đi điếu thuốc của mình, bước về phía căn phòng mà hắn cùng Tiêu Ý Nhã đã ngủ chung ba năm mở cửa bước vào, mùi hương bạc hà quen thuộc khiến trái tim đang bị chèn ép của Hàn Nhậm Phục rốt cuộc thả lỏng trở lại. Hắn khẽ ngồi xuống giường, đưa tay sờ vào tấm trải giường màu xanh bích vừa được thay mới. Tấm trải giường trước đó đã bị máu trên người Tiêu Ý Nhã nhiễm Nhậm Phục lặng lẽ nằm xuống giường, nhắm mắt lại. Hắn nhớ tới một gương mặt mình từng nhìn thấy trong một bức ảnh mà Tiêu Ý Nhã giấu trong ngăn kéo. Đó là em trai của Cao Hiên, Cao Ngạn Ý Nhã từng nói."Đừng ᴆụng tới cậu ấy..."Vậy rốt cuộc giữa Tiêu Ý Nhã và Cao Ngạn Thiên có mối quan hệ như thế nào. Hàn Nhậm Phục nhắm mắt, cảm nhận cơn đau đầu từ từ truyền tới."Cao Ngạn Thiên..." Sinh ra trong một gia đình có truyền thống âm nhạc, Quang Hà chính thức theo đuổi con đường ca hát chuyên nghiệp từ năm 2000. Năm 2003, Quang Hà quyết định vào miền Nam để sinh sống và lập nghiệp. Tham gia... Xem toàn bộ Sinh ra trong một gia đình có truyền thống âm nhạc, Quang Hà chính thức theo đuổi con đường ca hát chuyên nghiệp từ năm 2000. Năm 2003, Quang Hà quyết định vào miền Nam để sinh sống và lập nghiệp. Tham gia rất nhiều các chương trình của Đài truyền hình thành phố cũng như các tỉnh phía Nam, Quang Hà dần khẳng định tên tuổi của mình và chiếm được rất nhiều tình cảm của khán giả. Tháng 09 năm 2019, ca sĩ Quang Hà cùng ekip đã tổ chức Liveshow "Không thể thay thế" nhân dịp kỷ niệm 19 năm ca hát của anh tại Thủ đô Hà Nội. Với 20 hoạt động âm nhạc bền bỉ, Quang Hà giờ đây là cái tên đã ghi dấu ấn trong lòng người hâm mộ Rút gọn Hàn Nhậm Phục sau ngày hôm ấy đã dùng mối quan hệ của mình, liên hệ với nhiều bác sĩ quốc tế đứng đầu trong lĩnh vực điều trị ung hắn đủ tính táo để nhận thức được sự thật. Cao Hiên không phải là một tay lang băm, anh ta thực sự rất giỏi. Cả Bắc Kinh này xem chừng cũng chẳng ai vượt qua nổi như Cao Hiên đã nói không thể chữa được thì chính là không thể chữa được. Nhưng Hàn Nhậm Phục vẫn luôn ôm một tia hi vọng nào chưa từng nói chuyện với Tiêu Ý Nhã về vấn đề này. Hàn Nhậm Phục đang cố chấp, hoặc đơn giản hơn là đang tránh Liên và Trác Văn đã ngồi tù, thực chất, với tội danh của họ, nếu như đập tiền vào thì chuyện ngồi tù là rất khó. Nhưng Hàn Nhậm Phục có thể thiếu rất nhiều thứ, nhưng sẽ không thiếu tiền...Mẹ của Trác Văn và cha mẹ Kì Liên không dưới một lần gọi điện tới, nhưng Hàn Nhậm Phục cả bắt máy cũng lười. Chỉ quanh quẩn ở bên cạnh Tiêu Ý gian gần đây, hắn phát hiện mình bị viêm dạ dày rất nặng vì nghiện rượu. Thường xuyên xuất huyết nếu ăn uống ngủ nghỉ thất thường, nhưng hắn không quan tâm nói với Ý Nhã. - Chuyện em hiến máu cho người của Bùi Hữu Minh, không cần thiết Nhã lúc này đang nằm trên giường. Cô cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Thời gian của cô sắp hết, Hàn Nhậm Phục lại đưa cô về ngoài nhìn vào sẽ nói hắn là hối hận, là đang mong cô tha thứ, mong có được lòng thương hại từ Tiêu Ý Nhã rất mệt, thực sự rất sao phải đôi co, cãi vã, phải biện minh cho một điều gì đó khi bản thân mình vốn đã sắp lìa đời?Ai đúng, ai sai có còn quan trọng hay không?Nghe Hàn Nhậm Phục tự mình quyết định, Ý Nhã chỉ khẽ trở người đáp Chuyện em đã hứa, nhất định phải Nhậm Phục đã chuyển bàn làm việc của mình vào. Không khí giữa hai người đột nhiên hài hòa đến tất cả những chuyện đau lòng kia chưa từng xảy chỉ như hai người quen biết, không thân thiết cũng không xa lạ. Hằng ngày sống chung với nhau, ăn cơm cùng nhau, ngủ cùng một khi sẽ nói chuyện dăm ba Ý Nhã có lẽ đã yếu lắm rồi, ngủ rất nhiều. Hơn nửa thời gian một ngày đều ngủ, hơi thở lại thất Nhậm Phục đôi lúc sẽ không nhịn được mà đưa ngón tay lên mũi cô, thử xem Ý Nhã còn thở hay là một khung cảnh kì Nhậm Phục sau khi nghe cô nói, một hồi lâu sau mới lựa Ý Nhã... không thể Nhã lúc này lại bắt đầu buồn ngủ, cũng cảm thấy không cần phải giải thích nhiều với hắn, chỉ kéo chăn xoay mặt đi, nhắm mắt Cứu một người cũng là cứu, cứu hai người cũng là cứu... Em làm chút việc thiện, kiếp sau sẽ không phải khổ sở nữa...Hàn Nhậm Phục nhìn bóng lưng nhỏ gầy được bọc trong ổ chăn ấm áp của cô, trầm mặc không nói thêm chiều, Ý Nhã nói muốn tới bệnh viện. Cô định sẽ tự mình đón taxi, nhưng không nghĩ Hàn Nhậm Phục chỉ khẽ choàng lên người cô một chiếc áo khoác lông mềm rồi Tôi đưa em Nhã cũng không từ người một đường đều im lặng. Khi tới nơi còn gặp Cao Hiên, anh không để ý tới Hàn Thị đứng phía sau, cười nói với Ý Nhã. - Đừng đi lại nhiều như Nhã cũng dịu dàng đáp lại Em đến nhìn Ngạn Thiên một rồi cùng Cao Hiên bước đi. Hàn Nhậm Phục hít sâu một hơi, cảm thấy dạ dày của mình lại đang sôi lên, chực chờ phun thứ gì đó ra ngoài, nhưng hắn vẫn mím môi nín lại, đi theo phía Nhã rất quen thuộc, vừa tới nơi liền tháo dép, cởi áo khoác trèo lên giường bệnh nằm tựa đầu vào một bên cánh tay Ngạn Thiên, chào Cậu thế nào rồi?Cao Hiên ở bên cạnh thuần thục vén chăn cho hai người, như một bà mẹ chăm hai con có Hàn Nhậm Phục đứng đó như một khúc gỗ dư thừa. Nhân vật chính Hàn Nhậm Phục × Tiêu Ý NhãGiới thiệuTiêu Ý Nhã và Hàn Nhậm Phục vốn có hôn ước với nhau nhưng em họ của cô, Kì Liên, lại là thanh mai trúc mã của anh ấy,Vốn cô cũng vô cùng giày xéo nếu như cả bả cứ dây dưa với nhau thế cái người mà anh ta nâng niu chiều chuộng kia lại phản bội anh ta, mà anh ta chỉ một mực che chở, một mực tin lời cô ta, không thèm để ý những gì cô nhắc nhở...Tổn thương cũng đã đủ rồi, cô nghĩ đã đến lúc cần từ bỏ... Ngày hôm ấy, lần đầu tiên sau vài tháng Tiêu Ý Nhã rời khỏi Hàn gia, Hàn Nhậm Phục sai người đi điều tra nơi ở của cảm thấy có lẽ bản thân đã hiểu sai điều gì, hoặc tệ hơn là bỏ lỡ điều gì Nhậm Phục nghĩ lại tất cả những điều Tiêu Ý Nhã đã nói với mình, cùng những cảnh báo của Hàn Nhậm Phục không phải là người sẽ mù quáng vì tình. Vậy tại sao từ trước đến nay hắn luôn không phát hiện bất kì điều gì khả nghi?Trác Văn thì không nói, còn Kì Liên?Hàn Nhậm Phục luôn đinh ninh một lòng rằng người hắn yêu là Kì Liên, bởi giữa sự chán ghét với Tiêu Ý Nhã và cảm giác thân mật giữa hắn và Kì Liên, Hàn Nhậm Phục cho rằng đó là tình hai người phụ nữ luôn ở bên hắn... Tiêu Ý đó có phải là tình yêu hay không?Hàn Nhậm Phục cả đời sáng suốt, giờ lại vì chút định kiến nông cạn của mình mà rơi vào một mớ lầy hỗn độn, không cách nào thoát ra muốn chứng minh một vài Thị theo yêu cầu của Hàn Nhậm Phục, tất cả giám đốc từ lớn đến nhỏ trong tập đoàn đều được gọi đến. Bọn họ đều không biết có chuyện gì, chủ tịch đột nhiên muốn họp khẩn cũng không phải chưa từng xảy họ đều là những tay lăn lộn nhiều năm, trực giác mách bảo cho họ biết, lần này sẽ có người ngã thuyền chiếc bàn dài ở phòng họp tối cao của Hàn Thị, Hàn Nhậm Phục ngồi ở vị trí chủ tọa, nét mặt âm trầm. Đa số đều đã đông đủ hết, nhưng người hắn cần đến lại tới muộn...Khoảng hai phút sau, Trác Văn cùng Kì Liên lần lượt bước vào, gật đầu chào Hàn Nhậm Phục trước khi ngồi vào vị trí của Nhậm Phục đưa mắt nhìn họ, khóe miệng nhếch lên một đường cong khó mà phát hiện khi đã ổn định vị trí, thư kí tiến lên đưa cho hắn một xấp tài liệu, Hàn Nhậm Phục cầm lên, nói với tất cả mọi người. - Hẳn các vị giám đốc, các vị cổ đông ở đây đều biết sắp tới Hàn Thị có một dự án nghìn tỷ, kết hợp cùng với Bùi Thị và Lâm Thị?Mọi người ngồi trong phòng đưa mắt nhìn nhau, Kì Liên và Trác Văn ngồi phía cuối đầu bên kia của bàn dài, đối diện với ánh mắt thâm sâu của Hàn Nhậm Phục, bất chợt cảm thấy lạnh Nhậm Phục đưa mắt quét qua một lượt, cố ý dừng lại chỗ Kì Liên và Trác Văn lâu hơn một chút rồi mới rời đi, lại tiếp Dự án lần này có tầm quan trọng rất lơn đối với tập đoàn và với Nhậm Phục tôi. Ảnh hưởng tới tương lai phát triển của Hàn Thị. Vậy nên yêu cầu trong từng khâu, từ quá trình, từng con số phải chính xác tuyệt đối. Thế nhưng... Mọi người bên dưới im lặng đợi hắn nói Ngồi ở đây, đã có người lạm dụng chức quyền, thao túng bộ phận kế toán, bộ phận tài chính, cấu kết với những thành phần khác để làm giả số liệu giao dịch, quản lí nghĩa vụ thuế nhà nước...Lập tức một trận xôn xao phát ra, mọi người đều kinh hồn bạt vía trước thông tin này. Phải biết, tập đoàn của họ là một chuỗi các liên kết doanh nghiệp và chủ đầu tư. Nếu như Hàn Nhậm Phục nói là thật, khi dự án được hoàn thành và mọi việc vỡ lẽ, chính bản thân họ cũng sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí mất trắng và ngồi Nhậm Phục đưa ngón tay gõ mặt bàn, lập tức bầu không khí im lặng trở lại. Lúc này, Kì Liên và Trác Văn đang sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh. Nhưng vẫn không dám lên tiếng, vì lúc này lên tiếng chẳng khác nào tự chui đầu vào Nhậm Phục cố ý nhìn hai người họ cúi gằm mặt. Sau đó mới đứng dậy, khoanh tay, lạnh giọng Giám đốc Kì, giám đốc Trác, tôi nói có đúng không?Kì Liên và Trác Văn giật nảy cả mình, mọi người đều đổ dồn ánh mắt nghi hoặc về phía này. Lúc bấy giờ, Trác Văn dù đang run cầm cập, vẫn lên Thưa Hàn Tổng, tôi không nghĩ trong nội bộ của chúng ta lại có thể xảy ra việc nghiêm trọng như Nhậm Phục nhếch môi cười Ý giám đốc Trác là tôi ăn nói linh tinh, đổ oan cho các vị?Trác Văn và Kì Liên kinh hoàng nhìn lên."Hắn...hắn đã biết chuyện hai người làm rồi sao?"Trác Văn gượng cười, gương mặt cứng Hàn tổng, tôi thật sự vẫn chưa hiểu ý Nhậm Phục nhướng mày. Đọc ??uyện hay, ??uy cập ngay ﹏ ??Um? ? ﹏- Chưa hiểu?Hắn gật đầu, quay người nói với trợ Mở USB.

hàn nhậm phục hối hận đã muộn