5 chi tiết được cài cắm khéo léo trong bộ truyện One Piece đến cả tín đồ truyện tranh cũng chưa chắc đã nhận ra. Ra mắt lần đầu trên ấn bản số 34 vào năm 1997, bộ truyện One Piece (Đảo Hải tặc) đã trở thành một trong những manga thành công nhất thế giới cho tới
"Không cần, dù hôm nay không có chúng ta thì tiểu thư cũng sẽ chẳng xảy ra chuyện gì được." Bạch Vân Phi nhàn nhạt trả lời, xem ra đã nhìn ra phía sau tôi có người đi theo. Nói xong, hắn xoay người bước đi.
Nhật Bản sắp thay đổi luật liên quan tới xác định mối quan hệ cha con, cũng như xóa bỏ quy định cấm phụ nữ tái hôn trong 100 ngày sau khi ly hôn. Nhật Bản sẽ cho xóa bỏ bộ luật có từ thế kỷ 19 liên quan tới việc xác định mối quan hệ cha con của đứa trẻ chào đời
Chả thế mà có hôm báo động, chỉ mấy phút sau Bác đã xếp xong các thứ gọn gàng. Còn đồng chí khác thì chạy tới chạy lui, vấp cả vào nhau. Có đồng chí, thứ cần thiết thì không mang đi, thứ không cần thì lại lấy. Thấy thế, Bác nhẹ nhàng bảo:
Ở không được, ly hôn cũng không xong. PNO - Những người đàn ông ích kỷ thích hành hạ, trả đũa khi vợ muốn ly hôn. Họ hả hê khi thấy đối phương khổ sở, sống không bằng chết. Con cái, cha mẹ luôn là những trở ngại khiến phụ nữ do dự khi ly hôn (ảnh minh hoạ)
cash. 《 Hôm nay cũng không thể ly hôn thành công 》 Tác giả Hàn Thục Nguồn raw Kho tàng đam mỹ Editor Min, Đại Hoàng – Beta Min Trợ giúp QT – sama, GG trans đại tỉ tỉ, Baike huynh … Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, edit phi thương mại. LÀM ƠN KHÔNG RE-UP, KHÔNG CHUYỂN VER. Văn Án Hà Lạp Dương muốn ly hôn cùng Trần Khác Thanh. Giữa bọn họ không có tiểu tam, cũng không có cãi vã. Là cậu ngưỡng vọng Trần Khác Thanh nhiều năm, thật sự quá mệt mỏi, cuồi cùng cũng hiểu được cái gì là tự rước lấy nhục. Vì thế cậu bình tĩnh đưa ra chuyện ly hôn với Trần Khác Thanh, Trần Khác Thanh cũng bình tĩnh mà đồng ý. Bọn họ hảo tụ hảo tán, không thể tốt hơn được nữa. Một ngày trước khi có thể chính thức kí vào đơn ly hôn, Hà Lạp Dương phát hiện chuẩn . chồng cũ * của mình cải lão hoàn đồng biến thành đứa trẻ tám tuổi ….. * Ý muốn nói “Chính là chồng cũ” đó mà tại tác giả để vậy nên mình cậu để vậy luôn. Hà Lạp Dương = Mãnh = WTF!!! Chú ý Hà Lạp Dương thụ, Trần Khác Thanh công, chủ thụ văn. Tiểu bạch văn!!! Siêu cấp bạch!!! Hành văn nát bét!!! Hai người vẫn yêu nhau, chỉ là công muộn tao lại mặt than, vì thế chịu nhịn nhiều năm giờ blx bạo phát. Cẩu huyết một bát lớn lại một bát lớn, đặc biệt đặc biệt già mồm, chỉ đến lúc phải chết mới muốn sống Đã không nói được lời nào tốt thì đừng tới tra tấn lẫn nhau Nhãn nội dung Ngược luyến tình thâm, gương vỡ lại lành, thanh mai trúc mã, thất niên chi dương. Từ mấu chốt Nhân vật chính Hà Lạp Dương, Trần Khác Thanh Vai phụ Trần Hựu Lâm, chủ thụ, hiện đại Mục Lục Văn Án Chương 1 Ngày đầu tiên – Chương 2 Ngày thứ hai Chương 3 Ngày thứ ba – Chương 4 Ngày thứ tư Chương 5 Ngày thứ năm – Chương 6 Ngày thứ sáu Chương 7 Ngày thứ sáu – Chương 8 Ngày thứ sáu Chương 9 Ngày thứ bảy – Chương 10 Ngày thứ bảy Chương 11 Ngày thứ tám – Chương 12 Ngày thứ chín Chương 13 Ngày thứ mười – Chương 14 Ngày thứ mười một Chương 15 Ngày thứ mười hai – Chương 16 Ngày thứ mười ba Chương 17 Ngày thứ mười bốn – Chương 18 Ngày thứ mười lăm Chương 19 Ngày thứ mười sáu – Chương 20 Ngày thứ mười bảy Chương 21 Ngày thứ mười bảy – Chương 22 Ngày thứ mười chín Chương 23 Ngày thứ hai mươi – Chương 24 Ngày thứ hai mươi Chương 25 Ngày thứ hai mươi mốt – Chương 26 Ngày thứ hai mươi hai Chương 27 Ngày thứ hai mươi hai – Chương 28 Ngày thứ hai mươi ba Chương 29 Ngày thứ hai mươi tư – Chương 30 Ngày thứ hai mươi tám Chương 31 Ngày thứ hai mươi chín – Chương 32 Ngày thứ ba mươi Chương 33 Ngày thứ ba mươi mốt – Chương 34 Ngày thứ ba mươi hai Chương 35 Ngày thứ ba mươi ba Hoàn chính văn Phiên ngoại 1 Sau này 1 Phiên ngoại 2 Sau này 2 08/07/2018 – 08/11/2019 TOÀN VĂN HOÀN
Hà Lạp Dương thật không nghĩ tới, chuyện Trần Khác Thanh phản lão hoàn đồng còn chưa được giải quyết, Tiểu Vũ lại gây chuyện, dỗ kiểu gì cũng không Khác Thanh nói không biết xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn trấn an cậu "Đối với trẻ con mà nói, ly hôn là chuyện rất đáng sợ. Chắc tại hôm nay ở lớp có đứa cười nhạo nó..."Hà Lạp Dương bất mãn nói "Anh ở ngay cạnh đấy mà cũng không bênh con?"Trần Khác Thanh đau đầu "Anh đâu thể ngăn người khác nói chuyện được."Hà Lạp Dương nói "Vậy anh an ủi nó mấy câu cũng được."Trần Khác Thanh nhìn cậu "An ủi kiểu gì? Nói ba vẫn chưa kí đơn ly hôn, vẫn chưa chính thức ly dị?... Hay là nói em không định ký đơn ly hôn nữa?"Hà Lạp Dương nói "Cái kia... chắc chắn vẫn sẽ ký. Anh nhìn tôi vậy làm gì?"Trần Khác Thanh nói "Trước kia Tiểu Vũ đi nhà trẻ chẳng phải cũng từng bị cười nhạo sao?"Hà Lạp Dương tất nhiên vẫn còn nhớ, bởi vì gia đình họ không phải gia đình có cha mẹ bình thường, ở trong nước luật pháp cho nam nam kết hôn vẫn chưa được thông qua, hai người họ là ra nước ngoài kết hôn. Vốn dĩ hai người đàn ông kết hôn đã là chuyện hiếm thấy trong nước, còn có tiền mà đi thuê đẻ mướn lại càng hiếm hơn. Trước đây mỗi lần nhà trẻ tổ chức họp phụ huynh, cơ bản đều là cậu làm đại diện tham gia, những đứa nhỏ khác đa phần đều là mẹ đi, trong nước chuộng kiểu giáo dục gà trống nuôi con, có bà mẹ còn ngưỡng mộ cậu, nói "Anh chiều bà xã nhà anh quá."Hà Lạp Dương đều chỉ gượng cười ha ha cho qua chuyện, ngại không nói mình không có vợ, trong nhà chỉ có một ông xã. Nhưng việc đón con là hai người luân phiên, Tiểu Vũ đương nhiên đều gọi hai người là "ba", phụ huynh cùng những đứa nhỏ khác khó hiểu, đứa nhỏ này sao lại có tới hai người cha, sao lại không có mẹ?Có đứa nhóc tới hỏi nó "Sao cậu không có mẹ thế?"Tiểu Vũ cũng mờ mịt, nó sinh ra đã sống trong thế giới của hai người cha, cho rằng những đứa nhỏ khác đều có hai người cha, nó còn thấy lạ vì sao bạn khác không có hai ba ba nữa kìa?Đám nhỏ nói cho nó biết, mọi người đều có một người cha và một người mẹ, đứa này có, đứa kia cũng có, chỉ có nó là không, Tiểu Vũ kinh hãi, bị cả đám vây hỏi "Vì sao cậu không có mẹ?"Nó cũng không biết là vì sao, bị đám bạn vây hỏi tới mức bật khóc, chạy về khóc lóc hỏi ba "Vì sao con không có mẹ?"Trần Khác Thanh và Hà Lạp Dương bị hỏi thì không biết phải trả lời ra sao, Trần Khác Thanh còn hỏi cậu "Hay là, sau này để con gọi em là mẹ đi?"Suýt nữa thì nổ ra bạo lực gia này Tiểu Vũ lại bị đứa nhỏ khác hỏi "Vì sao nhà cậu có tận hai ba ba?", Tiểu Ung xông lên, cười nhạo "Vốn đã có rồi, nhà tôi cũng có hai ba ba, hai ba ba thì làm sao?"Đám nhỏ đương nhiên không nói được cụ thể vì sao có hai người ba thì nên bị cười nhạo, hơn nữa Tiểu Ung Tiểu Húc cũng có hai ba ba, vậy biết đâu gia đình có hai người ba cũng là bình Vũ tìm được đôi song sinh nhà họ Thiệu cùng hợp lại sưởi ấm cho nhau, hai đứa nó cũng có hai người cha, cho nên Tiểu Vũ với Tiểu Ung rất thân thiết, rất quý trọng người bạn này. Dù đôi lúc Tiểu Ung bắt nạt nó, nhưng chỉ cần nó xin lỗi, Tiểu Vũ sẽ mềm lòng mà tha thứ, nó thật sự chẳng có mấy ai là bạn. Bộ dáng của Tiểu Ung rất đáng yêu, người khác hỏi nó về vấn đề này, nó rất hùng hồn, tỏ vẻ có hai người cha là chuyện cực kỳ vinh quang, đám nhỏ khác cũng tin sái bắt buộc phải chọn con mình là "người đi bắt nạt" hay "người bị bắt nạt", đại bộ phận các bậc phụ huynh sẽ đồng ý cho con mình là người đi bắt nạt, tối thiểu cũng không bị chịu thiệt... Đương nhiên, vừa không bắt nạt ai cũng không bị ai bắt nạt, không đi kiếm chuyện mới là tốt Vũ là đứa nhỏ rất ngoan, xưa nay chưa từng khóc nháo đòi thứ gì, đây là lần đầu tiên nó lăn lộn đòi ăn vạ, Hà Lạp Dương không biết phải làm sao mới tốt, trong lúc nóng vội, cậu nói "Vẫn chưa ly hôn, vẫn chưa ly hôn, ba lớn con đang đi công tác thôi."Nói vậy cũng không Vũ thấy mình làm ầm ĩ lên vậy đúng thật có chút hiệu quả, vô cùng vui sướng, hôm sau hưng phấn chạy đi tìm Tiểu Ung "Cậu nói đúng thật! Đúng là có tác dụng!"Mấy đứa nhóc túm tụm với nhau hiến kế cho Tiểu Vũ "Cậu giấu hết bút trong nhà đi, ba cậu không có bút để ký, sẽ không ly hôn nữa!""Cậu kêu họ sinh thêm cho cậu em trai em gái đi! Ba mẹ Tiểu Bạch vốn cũng định ly hôn, nhưng mẹ cậu ấy lại mang thai em gái, cho nên không ly hôn nữa.""Làm sao để hai ba sinh em bé?""Cái này tớ biết! Phải thành người lớn, sau đó ngủ chung chăn với nhau, vậy là có em bé rồi."Tiểu Vũ nóng lòng muốn thử "Vậy tớ đợi ba lớn về, rồi để ba lớn ba nhỏ ngủ với nhau là được hả?""Để họ uống rượu ấy, uống rượu xong họ sẽ ngủ với nhau. Sau đó cậu sẽ có em trai em gái."Lại có đứa khác phẫn nộ bất bình nói "Có em trai, nó sẽ tranh đồ với cậu..."Tiểu Vũ là đứa nhỏ rất hào phóng, đáp "Tớ đồng ý chia, nếu ba không ly hôn, tớ tình nguyện chia một nửa đồ ăn vặt của tớ cho em trai."Trần Khác Thanh không nghe tiếp được nữa, một đám nhóc thảo luận cái gì mà sinh em bé đúng là quá kỳ ba, tụi nó vẫn còn đang là lũ nhóc đó. Huống hồ cái thân thể hiện giờ của hắn có tâm mà không có lực, có lực hắn cũng chẳng thể làm Hà Lạp Dương sinh em bé được, Hà Lạp Dương không có cái công năng sinh lý kia. Hắn thở dài, gia nhập cuộc thảo luận, nói "Để ba nhỏ em biết được mình vẫn còn yêu ba lớn là được rồi."Cách nói này quá mơ hồ trừu tượng, Tiểu Vũ không hiểu "Là sao ạ?"Trần Khác Thanh nghĩ một lát, nói "Về nhà em bảo với ba, là cuối tuần muốn tới thành phố S ngắm biển."Tiểu Vũ hỏi "Vì sao phải tới đó? Đấy là chỗ nào ạ?"Trần Khác Thanh uyển chuyển đáp "Đấy là nơi ba lớn ba nhỏ của em định tình."Tiểu Vũ bừng tỉnh đại ngộ "ồ" lên một tiếng, nói "Nhưng anh Tiểu Minh ơi, "định tình" là gì ạ?"Trần Khác Thanh "..."Trần Khác Thanh ngại không nói rõ, uyển chuyển nói thành "định tình", chứ nói trắng ra... đó là nơi lần đầu tiên hắn ngủ với Hà Lạp Lạp Dương nghe Tiểu Vũ làm ầm ĩ nhất quyết đòi tới chỗ kia chơi thì ngây ngẩn cả Vũ không đòi đi nơi khác, cố tình lại muốn tới nơi này, thật sự chỉ là trùng hợp?Hà Lạp Dương đóng cửa hỏi Trần Khác Thanh rốt cuộc là chuyện Khác Thanh mặt không đỏ lấy một chút, đáp "Tiểu Ung bày cho Tiểu Vũ đấy, nói trước kia ba nó đưa nó tới đó chơi. Tiểu Vũ muốn đi, anh cũng hết cách."Mèo con đang vùi đầu ăn thức ăn cho mèo đột nhiên ngồi xuống, nhìn hai người, meo meo hai tiếng, liếm giả có lời muốn nói Ngày mai, là ngày 14 vào V, chap mới tối thiểu sẽ là 1 vạn 13 sẽ up thêm chương nữa.
Chấm điểm 8,3 /10 Đọc tại phonghoacac139 《 Hôm nay cũng không thể ly hôn thành công 》 Tác giả Hàn Thục Editor Min, Đại Hoàng – Beta Min Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, edit phi thương mại. Hà Lạp Dương muốn ly hôn cùng Trần Khác Thanh. Giữa bọn họ không có tiểu tam, cũng không có cãi vã. Là cậu ngưỡng vọng Trần Khác Thanh nhiều năm, thật sự quá mệt mỏi, cuồi cùng cũng hiểu được cái gì là tự rước lấy nhục. Vì thế cậu bình tĩnh đưa ra chuyện ly hôn với Trần Khác Thanh, Trần Khác Thanh cũng bình tĩnh mà đồng ý. Bọn họ hảo tụ hảo tán, không thể tốt hơn được nữa. Một ngày trước khi có thể chính thức kí vào đơn ly hôn, Hà Lạp Dương phát hiện chuẩn . chồng cũ * của mình cải lão hoàn đồng biến thành đứa trẻ tám tuổi ….. * Ý muốn nói “Chính là chồng cũ” đó mà tại tác giả để vậy nên mình cậu để vậy luôn. Hà Lạp Dương = Mãnh = WTF!!! Chú ý Hà Lạp Dương thụ, Trần Khác Thanh công, chủ thụ văn. Tiểu bạch văn!!! Siêu cấp bạch!!! Hành văn nát bét!!! Hai người vẫn yêu nhau, chỉ là công muộn tao lại mặt than, vì thế chịu nhịn nhiều năm giờ blx bạo phát. Cẩu huyết một bát lớn lại một bát lớn, đặc biệt đặc biệt già mồm, chỉ đến lúc phải chết mới muốn sống Đã không nói được lời nào tốt thì đừng tới tra tấn lẫn nhau Nhãn nội dung Ngược luyến tình thâm, gương vỡ lại lành, thanh mai trúc mã, thất niên chi dương. Từ mấu chốt Nhân vật chính Hà Lạp Dương, Trần Khác Thanh Vai phụ Trần Hựu Lâm, chủ thụ, hiện đại _______________________________________________ REVIEW của người đọc Truyện ngược công, ban đầu tưởng ngược thụ nhưng mà công bị ngược còn thảm hơn cả thảm ~~ Đúng kiểu yêu em anh nguyện trả giá vì em. Cốt lạ, văn phong ổn, các bé con trong truyện cũng dễ thương, haizzz, tui next hết 3 chương gần cuối nên kg quá bức xúc với bạn thụ, nói chung sủng thụ sủng công tránh xa truyện ra nhaaaaa _______________________________________________
Головна сторінка NetflixТЕЛЕСЕРІАЛИ Й ФІЛЬМИ БЕЗ ОБМЕЖЕНЬУВІЙТИРозлучімося!Актриса й політик просто хочуть розлучитися, але в їхньому шлюбі зацікавлена велика кількість впливових осіб. Доведеться об’єднати зусилля, щоб усе роляхТорі Мацузака,Рііса Нака,Рьо НісікідоБуде доступно 22 червняТорі Мацузака Журналістка» й Рііса Нака Аліса в Прикордонні» грають впливову пару із цікавими відомостіПро серіалДушевне,Легковажне,РомантичнеАкторський складТорі МацузакаРііса НакаРьо НісікідоЮка ІтаяРіза ОдаФудзю КаміоЮсуке СодзіСін ЯдзаваРена МоріяХіроюкі ТакаґісіКо МаехараТосінорі ОміНарусі ІкедаКодзі ЯмамотоРейко ТакасімаКейко ТакесітаАрата ФурутаСхожеНезабаромЧорне дзеркалоЗахопливий серіал-антологія, який занурить вас у вир заплутаних історій про найвидатніші інновації та найгірші риси епічна історія — адаптація серії фантастичних романів Діани Ґеблдон, яка розповідає про стосунки пари закоханих, які подорожують у 2Побувавши на межі смерті, досвідчений найманець Тайлер Рейк береться за нову небезпечну місію врятувати з полону сім’ю безжального ЛюксембургДізнавшись, що їхній батько, який не жив із ними, помирає в далекому Люксембурзі, брати-близнюки з України вирушають у подорож, щоб востаннє побачити конюшина Меч короля магівПоки хоробрий хлопець, який не володіє чарами, прагне стати королем магів, чотири попередні володарі цього титулу, повертаються, щоб знищити Королівство працювати самостійно, колишній напарник Бетмена Дік Ґрейсон зустрічає кількох молодих героїв, яким відчайдушно потрібен сім’янин відвідує рідне село заради місцевого свята й вимушено повертається до злочинного життя, яке він колись вбивцюУ цьому серіалі про реальні злочини слідчі у справах відомих серійних убивць розкривають приголомшливі й моторошні подробиці розслідувань, що коштували їм чималих зусиль.
Hà Lạp Dương hỏi xin bà bức ảnh, sau đó cầm tới tiệm chụp ảnh phục chế lại một tấm khác, còn sửa lại một số chỗ do ẩm mốc làm nhòe, sau khi làm nét lên thì nhìn rõ hơn rất sự gần như giống cậu hồi nhỏ như đúc. Đây có được tính là chuyện thần kỳ không?Kì thực Hà Lạp Dương không nhớ rõ lắm, ảnh hồi bé của cậu đều đã bị mẹ đốt hết, chỉ còn mỗi một tấm, cậu từng cho Trần Khác Thanh xem, hình như... là ở nhà bà đi, hôm khác rồi tìm. Cậu không phải thần thám Poirot, bên cạnh cũng chẳng có Hastings, một mình lén lút tự tra, trong một ngày làm sao phá án được?Thời gian không còn sớm nữa, về nhà trước Lạp Dương đã nhờ Lục Phỉ Nhiên đón hai đứa nhỏ, thấy sắc trời không còn sớm, phải đến nhà anh đón Tiểu Vũ và Trần Khác Thanh Lạp Dương ra khỏi tiệm chụp này đã gần tới hoàng hôn, sắc chiều giăng lạnh tốc thẳng vào mặt, Hà Lạp Dương cảm thấy đầu hơi nhoi nhói đau, lên xe, lái đi một đoạn, chợt cậu nhìn thấy phía trước có một hộ gia đình, một ngôi nhà bằng đất, một cây long não rất cao nghiêng nghiêng vẹo vẹo, trông như muốn đè sập bức tường bao quanh ngôi nhà đã nhiều năm không tu quen Lạp Dương dừng xe đi xuống, bước qua nhà này đã bị bỏ hoang, cửa cũng đã mục nát, để bỏ ngỏ không khóa, trên đất là một tầng lá rụng thật dày, ẩm ướt, hư thối, mềm nhũn, giẫm lên có ảo giác như đang bước đi trên vũng bùn lầy, chỉ sợ sơ ý một cái sẽ sa chân vào hố. Cậu ngửa đầu nhìn, tình trạng của cây này không tốt lắm, đã sắp chết rồi. Cậu lại gần hơn chút nữa, phát hiện thân cây quấn một dây thép, cao trên rễ cây khoảng bảy tám chục centimet, cậu phải ngồi xuống mới nhìn rõ, dây thép đã hoàn toàn ghìm chặt vào cây, có lẽ đã có ở đây được vài năm, chính dây thép này là nguyên nhân khiến cái cây hấp cây khắc một vài văn tự lung tung, phỏng chừng là do trẻ con làm, đúng là không có gia giáo. Cậu nghĩ, trở về phải lấy chuyện này giáo dục Tiểu Vũ, dạy nó không được làm loại chuyện không có đạo đức công cộng nghĩ, chợt trông thấy dây thép quấn bên sườn cây đại thụ có treo một tấm thiết bài, phía trên loang lổ những vết bẩn, có lẽ là do người buộc dây thép để lại, lòng sinh hiếu kỳ, cậu đưa tay lật bài lại, mặt trên hình như có khắc chữ gì lau bụi bẩn trên tấm bài, những chữ trên đó không biết được khắc bằng gì, còn rất rõ ràng, vừa nhìn liền biết là nét chữ của trẻ con, mặc dù hơi non nớt nhưng rất ngay ngắn chỉnh tề, trên đó viết một câuLâm Hướng Dương + Trần Khác Thanh = Bạn tốt cả khi nhìn rõ những chữ này, đầu ngón tay cậu giống như bị rắn độc cắn, vội vàng ném tấm bài cậu túa ra mồ hôi lạnh, đầu càng đau dữ mơ hồ dường như có một vài hình ảnh vụt thoáng lên trong đầu, chúng giống như những con rắn thon dài sặc sỡ sắc màu, vặn vẹo không ngừng, muốn tìm cơ hội chui vào trí nhớ cậu, cậu khao khát muốn biết chân tướng, nhưng bản năng càng thêm sợ mắt bắt đầu hoa lên, hô hấp khó nhìn quanh bốn phía, hoàng hôn buông xuống căn nhà cũ, nhiễm lên một màu đỏ sậm như máu, căn nhà bắt đầu vặn vẹo, bao vây lấy cậu, bên tai dường như vang lên tiếng cười của trẻ con, ngây thơ mà quỷ đỡ tường, đứng không vững, nắm chặt ngực áo, có cảm giác như bản thân là một con cá mắc cạn, không thể hô hấp, bất cứ lúc nào cũng có thể ngất xỉu."Cậu là ai!"Một tiếng quát giận dữ vang lên giống như xé mở lớp vải bọc thi thể càng quấn càng chặt trên người tỉnh táo lại, hổn hển hít lấy từng ngụm không khí, sau đó ngước mắt lên, trông thấy một cụ bà tóc bạc trắng da điểm đồi cụ giơ cây chổi "Cậu chạy vào nhà người ta làm gì?"Cậu đứng dậy, mồ hôi như tắm, gió thổi qua lạnh run, cậu suy yếu nói "Xin lỗi cụ... con không biết nơi này có người ở, con đi bên ngoài thì nhìn thấy cái cây này, nên vào xem... Trước đây con từng sống ở gần đây."Bà lão bán tín bán nghi cầm chổi vung vung "Sao ta lại không biết cậu?"Bà một mực nhìn chăm chăm khuôn mặt cậu, khiến cậu không thoải giơ hai tay lên tỏ vẻ đầu hàng "Con xin lỗi, con xin lỗi, con đi ngay bây giờ."Hà Lạp Dương cẩn thận vòng qua người bà, đang chuẩn bị đi, bà lão lại kéo cậu lại, hỏi "Thằng nhóc này, cậu tên là gì?"Hà Lạp Dương giật mình kinh hãi lùi lại hai bước, để bà không chạm vào mình, vào lúc này cậu sao dám khai tên thật, cậu nhớ tới rất nhiều tình tiết đáng sợ sau khi giao tên thật trong những câu chuyện ma quỷ, nhưng lại sợ nếu không nói bà sẽ quấn lấy mình không tha, tim cậu đập bình bịch, đầu nóng lên, cái tên năm lần bảy lượt xuất hiện trong ngày hôm nay chợt nảy lên, cậu cuống quá, buột miệng nói "Con, con tên Lâm Hướng Dương."Bà lão sững Lạp Dương quay lưng chạy đi, vội vàng lên xe. Vừa khởi động xe đi được một đoạn ngắn, nhìn lên kính chiếu hậu thấy bà lão đầu bù tóc rối bộ dạng như quỷ đang đuổi theo mình, cậu hoảng loạn đạp thẳng chân đã đóng chặt cửa sổ, cậu vẫn nghe thấy bà lão bên ngoài vừa chạy vừa hô "Dương Dương, ta là bà nội đây, con đợi nội, con đợi nội với..."Còn đợi nữa, cậu sắp bị hù chết luôn giống như không muốn sống mà lao nhanh, không lâu sau, liếc thử kính chiếu hậu, rốt cuộc cũng không còn trông thấy bóng dáng bà lão kia thở phào nhẹ nhõm một hơi, cậu chuyển tầm nhìn về phía trước, mới chớp mắt một cái bóng đen đột nhiên lao thẳng vào cửa sổ lên một tiếng chói vã đạp phanh xe, cửa kính trước xe bị vỡ thành một vết lõm ngoằn ngoèo như tơ nhện, máu bắt be bét, bên trên còn dính mấy cọng lông quạ, một con quạ đâm vào đầu xe cậu chết ngắc, xác quạ dính bê bết máu từ từ trượt này quá cmn giống chuyện ma. Khắp người Hà Lạp Dương đều cảm thấy không đánh bạo xuống xe, kéo con quạ đen còn đang co giật chưa chết hẳn vội vàng trở lại xe, run rẩy ấn cần gạt nước, không biết vì sao, nước không phun ra ngay, chỉ có cần gạt nước di động, đem máu tán kín mặt xe.... Mẹ xuống xe lần nữa, thấy lông quạ dính lại làm tắc đường dẫn, đành phải tự tay lấy xuống, cả bàn tay cũng bê bết quạ trước xe cuối cùng cũng được rửa sạch, cậu lần nữa khởi động đoạn đường thấp thỏm lo sợ, sợ lại có con quạ nào đâm vào đầu xe, càng sợ bà lão quái dị kia đuổi kịp, không dám đi nhanh, cũng chẳng dám đi chậm, ngay cả đầu cũng không dám ngoái lại, sợ sẽ trông thấy khuôn mặt già nua dán lên cửa dù vậy, cậu vẫn tới nhà Lục Phỉ Nhiên trước tám vàng đi vào, hỏi "Hai đứa nhỏ nhà em đâu?""Đang làm bài trên gác..." Lục Phỉ Nhiên nói, quay ra nhìn thấy cậu thì sửng sốt, "Trời ạ, sao người cậu đầy máu thế này? Đã xảy ra chuyện gì?"Lúc này Hà Lạp Dương mới nhận ra trên cổ tay áo mình toàn là máu, chắc bị dính lúc xử lí con quạ chết, kệ rượu bên cạnh vừa vặn là một mặt kính, Hà Lạp Dương trông thấy bộ dạng hiện tại của mình, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt luống cuống, giống như tội phạm giết người bỏ mặt Lục Phỉ Nhiên có chút khó nhíu mày, hỏi Hà Lạp Dương "Cậu xảy ra chuyện gì?"Hà Lạp Dương vội đáp "Không có gì, không có gì... Chỉ là đi trên đường gặp chút sự cố nhỏ."Dường như chọc phải công tắc nào của Lục Phỉ Nhiên, anh hùng hùng hổ hổ lao ra ngoài, Hà Lạp Dương không hiểu sao thấy hoảng hốt, vội đuổi theo, Lục Phỉ Nhiên thấy vết lõm trước xe cùng chút máu còn sót lại, ánh mắt trở nên sắc bén "Cậu gây tai nạn rồi bỏ chạy? Hà Lạp Dương, anh là bạn cậu anh mới nói cho cậu, làm sai chuyện gì thì phải chịu trách nhiệm, cậu không được trốn chạy.""Em không có đâm chết người!" Hà Lạp Dương oan uổng nói, "Em, em chỉ đâm chết một con quạ thôi."Lục Phỉ Nhiên có ba phần tin, bảy phần hoài nghi, anh chán ghét nói "Cậu đừng lừa anh... Trước đây anh chưa nói cho cậu biết, ba mẹ anh chính là bị người ta đâm chết, vốn còn có khả năng cứu sống, nhưng kẻ gây tai nạn lại bỏ chạy, vứt hai người họ trên đường, không ai cứu giúp, cuối cùng người qua đường gọi xe cấp cứu tới thì đã muộn. Bình sinh anh ghét nhất kẻ gây ra chuyện rồi bỏ trốn."Hà Lạp Dương không ngờ lại có chuyện như vậy, cậu sửng sốt, song vẫn cố gắng giải thích "Không phải, thật sự không phải, em chỉ đâm chết một con chim, không có đâm chết người, em, hôm nay em tới thành phố K, anh có thể xem camera lộ trình trên xe, không tin ngày mai anh xem bản tin thành phố K xem có thấy vụ tai nạn đâm chết người rồi bỏ trốn nào không."Hà Lạp Dương sốt ruột nói, chợt nhìn thấy bên cạnh gương chiếu hậu còn dính một cọng lông quạ, vội lấy xuống cho Lục Phỉ Nhiên xem, lúc này Lục Phỉ Nhiên mới như thoát khỏi hiềm nghi giết người không biết từ đâu rơi Lạp Dương còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, chợt nghe thấy một giọng nói non nớt của trẻ con, là Trần Khác Thanh đang nói chuyện "Chú Hà, chú đến thành phố K làm gì?"
hôm nay cũng không thể ly hôn thành công